THƠ-VĂN THƠI.Tập Năm

MỐI TÌNH NHỎ
Bạn cai diệu thuốc đó-đây
Một tình yêu nhỏ cũng đầy cam go
Từng cơn thương nhớ dầy vò
Con tim thắt lại gan co phập phồng
Đôi chân rời rã máu hồng
Tái tê người phụ,nhủ lòng tôi cai./

XUẤT NGOẠI
Cảnh nhà túng bấn cơ hàn
Vì mai hạnh phúc ngồi bàn với nhau
Cho em xuất ngoại làm giàu
Anh đi vay lãi khẩn cầu bốn phương
Tình chồng nghĩa vợ phong sương
Chỉ vì muốn khá,kiếm lương sứ người
Nuôi con gà trống chơi vơi
Quê nhà đỏ mắt em ơi bao về
Đến khi trở lại tái tê
Đò sang bến mới,em chê tôi nghèo./ 

XÓT XA MONG CHỜ
Ôi em lê chị chín ơi
Công anh chăm sóc một thời gian qua
Xin đừng dâng tặng người ta
Cho lòng dạ đỗi xót xa,mong chờ./

KIẾP ĐÈO BÒNG
Sao không suy tính trước xau
Cứ buông câu nói cho nhau chạnh lòng
Vợ chồng là kiếp đèo bòng
Cua kình thả xuống,một dòng trái ngang./

BÊN BỜ SUỐI
Trăng ngiêng vành nón bài thơ
Giọng hò êm ái bên bờ suối gieo
Cầu Lau con nước trong veo
Trôi hình in bóng vực đèo chơi vơi
Bao ngày tìm kiếm khắp nơi
Con tim mách bảo bạn ơi hò lờ./

LÊ THỊ CHÍN HỒNG
Tên em lê thị chín hồng
Ước mơ dịu khát đỡ lòng các anh
Tơ trời mấy sợi long lanh
Em ươm em trải vòng quanh đường trần./

ĐÃ SANG SÔNG
Buồn vui yếu khỏe mặc tôi
Quan tâm đâu hỏi mấy lời nông bông
Đò đưa khách đã sang sông
Vui cùng duyên mới,bão giông kệ thuyền./

SỰ TÌNH
Mấy ai hiểu hết sự tình
Lòng ta biết rõ phê bình ngay gian
Đêm dài giông tố lầm than
Hướng mai tươi đẹp,bão tan ánh hồng
Trần hương vị thế mặn nồng
Để cho người tốt đèo bòng đa mang./

TÌNH CHONG MỘNG
Chiều trông ngóng đợi gặp nhau
Lếu duyên còn có ở đâu mau về
Canh khuya một dạ bộn bề
Tình trong gối mộng nhiêu khê thầm chờ
Đừng như sương khói hững hờ
Vấn vương trăn trở sang bờ thế gian./

CƠN GIÓ LẠ
Vợ con có đủ cả rồi
Thấy cô duyên dáng mấy lời nước non
Ra ngoài thiếp hãy còn son
Ô chàng thanh lịch,giả con bướm hồng

Chung đường nắng sế oi nồng
Ý cơn gió lạ lông bông trên trời
Quấn xô hai đứa một nơi
Tội tình bốc cháy,ai ơi đừng đùa./

MỘT CHIỀU
Một chiều chim sáo sang sông
Đất trời sầm lại bão giông kéo về
Đẩy xô tứ phía bộn bề
Năm canh quần quại tái tê cõi lòng
Nén cơn chua xót vào trong
Xau đêm mưa sáng lúa đồng gượng lên./

MÀU HOA
Xin ghi chép cả vào đây
Tuy chưa tròn bóng xanh cây như rừng
Cũng là ý nguyện đã từng
Đem dâng cuộc sống tưng bừng mầu hoa./

LỜI TÂM SỰ
Qua lời tâm sự lòng tôi
Thực tình chua xót,thế rồi yêu thương
Vườn hồng lê chị chín vương
Tuyết trinh lưới nhện bên đường lẳng lơ
Vướng vào bừng tỉnh giấc mơ
Cớ sao em lại hững hờ dối gian./

HAI MẶT
Từ quan cho đến thường dân
Đồng tiền hai mặt nợ lần ai ơi
Bước qua cám dỗ tuyệt vời
Tấm gương trong sáng người đời soi theo./

LÀ NHẤT
Chồng là nhất,đất vẫn nhì
Ý anh đã muốn,em thì chiều ngay
Vợ là vật báu trong tay
Vắng em cái khổ nay hoay đêm dài
Mụ xinh,Tơ Nguyệt cũng tài
Xin trời chớ để cho ai lẻ sầu./

MỘNG TÌNH
Mộng tình vẫn tới canh khuya
Vuốt ve than thở dạ kia vơi sầu
Phải chăng truyền kiếp nợ nhau
Cho hay danh tính ở đâu bao về
Còn duyên phận thế má kề
Âm dương cách chở,tái tê phụng thờ./

CHỌN TÌNH
Tình yêu xởi ấm con tim
Một thời để nhớ bổng chìm đúng sai
Lần theo những bước chân dài
Đường trần lắm ngả ngày mai khôn cùng
Chiều trong giọt nắng mung lung
Bốn mùa gom lại chọn bông tình người./

MỘT HÀNG RÀO THƯA
Cảnh giờ gà trống nuôi con
Cận lân kín cổng sơn son giáp vàng
Nhủ thầm chú bướm bay sang
Có thương hãy để một hàng rào thưa./

CHỚ DỐI NGƯỜI YÊU
Bạn ơi chớ dối người yêu
Bởi vì người ấy dễ liều lắm nghe
Yêu như cơn khát trưa hè
Thả mình xuống tắm nước khe đại ngàn 
Gạt tình gấc mộng đó tan
Chân trần hờn dỗi lan man chuyện kỳ./

CHỐN TANG BỒNG
Vợ chồng là chốn tang bồng
Hợp tình hợp lý mặn nồng thiết tha
Trái tình trái ý văng ra
Cục cằn thô lỗ châu xa vườn đời
Xót lòng dạ trẻ mình ơi
Vì nhau rốt lại những lời đắng cay./

DÙNG DẰNG
Biết là người ấy dối gian
Mà không dứt được lan man chuyện tình
Chỉ còn mấy sợi rung rinh
Dẻo dai thắt lại bóng hình bên ta
Dùng dằng ở tít nẻo xa
Từng cơn chua chát lách qua kẽ lòng
Lẽ nào kiếp phải đèo bòng
Hay chăng lỗ hổng trời không cho đầy./

CHỌN NGƯỜI NÀO
Xin cho hỏi nhỏ bạn ơi
Là tôi bạn sẽ chọn người nào đây
Một người tình nghĩa đong đầy
Một người yêu bạn đắm say cả chiều
Còn người bạn lại rất yêu
Ngọt ngào hương vị,có điều về đâu./

CÙNG NHAU GÂY DỰNG
Trời sinh đất dưỡng muôn loài
Không gian tươi đẹp,chớ ai coi thường
Thánh Thần Đức Chúa thiêng liêng
Phật luôn che chở,cho tiền hậu sinh
Kiếp người có nhục có vinh
Chào đời tiếng khóc trong tình mẹ cha
Biết ơn cung kính lòng ta
Đừng nên phá giết xa hoa tội tình
Cùng nhau gây dựng thật tinh
Trả ơn trời đất,cho mình an khang./

NGỌT NGÀO ĐẦU TƯ
Cảnh nghèo cóp nhặt mấy hào
Thấy tình yêu đến ngọt ngào đầu tư
Mát lòng xối xả tới trưa
Sang chiều tạnh ráo cơn mưa phũ phàng
Đường trơ chong ánh nắng vàng
Gót mềm đá cứng,bóng chàng cô liêu./

ÔM MỘNG
Những ngày chưa thỏa vợ chồng 
Đành đêm ôm mộng cho lòng thở than
Bớ duyên giữa chốn trần gian
Thuận buồm còn ít trái ngang còn nhiều
Phải chăng cái chuyện tình yêu
Mênh mang trời để bấy điều thử ta./

CHÚT SỰ LÒNG
Gặp nhau chắc ẩn tương đồng
Xin đem một chút sự lòng thở than
Tình yêu hạnh phúc lan man
Cái duyên rắc rối hợp tan rõ kỳ
Thủy chung ấy phải làm chi
Cửa xau đã khép,hé đi ghen nồng./

KHÁC CHƯA
''Áo xưa ai mặc qua đầu''
Bây giờ nó khác,chớ sầu nghe cha
Con đường cao tốc vươn xa
Nối tình yêu lại,nhẹ ga bên mình
Nhăn tin váy hớt cũng xinh
Hai dây nhà nghỉ thanh bình khác chưa./

XUÂN ĐINH DẬU
Quất đào xanh thắm hiên nhà
Đón xuân Đinh Dậu mẹ đà bẩy mươi
Ân tình sinh dưỡng biển khơi
Chúng con chúc mẹ vui tươi thọ trường./


XUÂN ĐINH DẬU NHỚ
Giữa hồ ngôi Văn Thịnh Đình
Bao quanh lấp lánh bóng hình xinh tươi
Những vì tinh tú đất trời
Nghĩa tình xau trước rạng ngời hôm nay
Hội làng tay lắm chặt tay
Trầu têm cánh phượng dâng say tưng bừng
Liền anh liền chị đón mừng
Bưởi đoan nhớ hẹn xin đừng quên nhau
Tháng giêng mùng bẩy đêm thâu

Lời ca tiễn bạn trên cầu ngẩn ngơ./

VÌ CHỮ YÊU
Thẳng ngay gian dối,tình yêu
Thắm nồng hờn dỗi những điều vấn vi
Gìa yêu tính toán chi ly
Trẻ yêu khoáng đạt chỉ vì chữ yêu
Mỗi thời đó khác bao nhiêu
Không tin cứ thử đánh liều mà xem./