CHỌN VAI DIỄN
Trần gian sân
khấu nhà trời
Cho mình vai diễn
cảnh đời xem sao
Thác ghềnh mờ tỏ
gầm gào
Trước xau tình
nghĩa chắn rào lối đi
Sang hèn thiện ác
hợp ly
Xem ai diễn khéo
để ghi sổ tào
Diêm vương luận
tội thấp cao
Đạt chân thiện mỹ
được vào thiên cung./
BỒ
Sắm bồ khi sắp
tới mùa
Để bồ đựng
thóc,chớ đùa – đừng kiêu
Tìm bồ cho thỏa
lòng yêu
Thở than tâm sự
mấy điều dở giang
Ai ơi duyên nợ bẽ
bàng
Xin bồ chớ có
nặng vàng nhẹ ta
Mong bồ chỗ dựa
chiều tà
Cho lòng ấm áp
khi qua đường trần./
MỘNG LẺ
Hiền thê trong
mộng tên Nga
Sổ tình điểm lại
chưa ra tên người
Em sinh một chín
chín mươi
Còn tôi sáu
bẩy,duyên trời đong đưa
Ông Tơ bà Nguyệt
khéo chưa
Buộc cái duyên nợ
ngày xưa bây giờ
Mong ai chớ có
hững hờ
Để rồi giang dở
lại chờ kiếp xau./
PHÂN VÂN
Trẻ trung vì nước
vì non
Tuổi xuân thầm
lặng hao mòn chẳng hay
Chiều vàng sương
trắng nhẹ nay
Oăn mình tỉnh
giấc mắt cay cô phòng
Tình kia chua
ngọt mặn nồng
Thời gian khắc
lại quãng lòng phân vân
Thiệt hơn những
bước phong trần
Yên xuôi,tính
toán rò lần nữa đây ?
THIẾU LỬA
Cớ sao duyên cứ
dối bời
Nấu cơm thiếu
lửa,canh trời gạo ôi
Gắng công quá nửa
đời rồi
Sức tàn hơi đuối nổi
trôi níu hoài
Tóc mây chân chậm
đường dài
Trăng lên sương
xuống đôi vai đèo bòng
Lập lòe đom đóm
chạnh lòng
Chân mềm đá cứng
ngóng trông lửa hoài./
CHÂN LÝ
Sinh ra để được
làm người
Sinh ra để gánh
chuyện đời trần gian
Đôi khi vấp phải
trái ngang
Nương nhờ cửa
Phật,phũ phàng trôi qua
Rồi tìm chân lý
của ta
Để vào hạnh phúc
nụ hoa thái bình
Cửa thiền cao cả
phân minh
Từ bi hỷ xả,cốt
mình an vui./
BẾN XƯA
Sinh ra vốn một
con đò
Âm thầm đưa khách
rô hò qua sông
Lên bờ vui vể chợ
đông
Dấu chân bến
đục,nước trong bẽ bàng
Giờ cầu to đẹp rõ
ràng
Hỡi ai còn nhớ đò
ngang hôm nào./
NẤM BỒ CÔI
Không con chẳng cái một mình thôi
Số kiếp phải chăng đã hẩm rồi
Hối hả dòng chiều sang vội thế
Thỏ non đùa bóng ngậm ngùi trôi
Nhà bên ríu rít nồng giấc mộng
Cảnh tượng về khuya ! nấm bồ côi./
MỖI THỜI ĐÓ,KHÁC…
Thẳng ngay gian
dối thương yêu
Thắm nồng hờn
dỗi bao điều vấn vi
Già yêu tính toán
chi ly
Trẻ yêu khoáng
đạt chỉ vì chữ yêu
Mỗi thời đó khác
bao nhiêu
Không tin cứ thử
đánh liều mà xem./
TÌNH YÊY QUAN HỌ
Hòa bình tung
cánh bay xa
Nỗi niềm tâm sự
chiều tà hội Lim
Đêm dài sương phủ
cánh chim
Nhớ thương lặn
lội đi tìm gặp em
Tình yêu quan họ
đó xem
Má hồng lúng
liếng cái rèm thanh tao
Buông cho nhựa
sống chẩy vào
Nụ thơm nồng cháy
dạt dào mùa xuân./
VỀ BƯỞI ĐOAN
Ai về làng Bưởi
mà xem
Bốn thôn kết
nghĩa anh em bao đời
Vùng quê nắng gió
đầy vơi
Vôi nồng cánh
phượng dâng lời dao duyên
Cảnh tình thắm
động lòng tiên
Hằng Nga xuống
cũng chậm phiên lên trình
Giữa hồ ngôi Văn
Thịnh Đình
Bao quanh lấp
lánh bóng hình đẹp tươi
Những vì tinh Tú
đất trời
Trước xau bồi đắp
rạng ngời hôm nay
Bưởi Đoan vào hội
cầu may
Đầu xuân năm mới
đến đây chúc mừng
Liền anh liền chị
tưng bừng
Môi hồng má thắm
xin đừng quên nhau
Tháng giêng mùng
bẩy canh thâu
Lời ca giã bạn
trên cầu ngẩn ngơ./
CHIỀU
HÔM
Nhiều khi nín thở dằn lòng
Tình yêu chẳng được như mong!thôi đành
Rẫu con tim đỏ tan tành
Cũng lờ cho được đồng xanh vào chiều
Hoàng hôn như biết mấy điều
Buông mành sương trắng lại thêu ánh vàng
Thỏ non lên núi ngỡ ngàng
Thương tình con nhím bẽ bàng chiều hôm./
TÍNH
LẠI
Sao đời lắm kẻ ngu si
Điểm trong số ấy có nghi tên mình
Nói thầm cùng nhé phân minh
Cái duyên cái nghĩa cái tình lý yêu
Chớ nên vội vã tính liều
Quên sinh quyết tử,để điều trái ngang
Người trung thủy – kẻ phũ phàng
Thời gian đằng đẵng đấy chàng quên thân
Rồi đem gian ríu nợ trần
Một hai tính lại,đã cần thiết chưa./
LÍNH
SÚNG TRƯỜNG
Đã là lính chiến một thời
Phải luôn đeo súng cho người thấy oai
Đâu rồi cái buổi sớm mai
Đâu rồi sức rướn đêm dài hơn thua
Mắt mờ chân chậm như rùa
Ngân mềm cốt yếu,pha đùa cho vui
Vượt kênh giờ cũng khó rồi
Còn đâu vượt bể như hồi thanh xuân
Thôi thì trắt lọc nợ lần
Tính mong có được một phần chiều đông./
NGÀY
PHỐ THẮNG
Những ngày phố thắng mầu hồng
Luồn kim xe chỉ chong vòng tay nhau
Em mơ mai được sang giàu
Anh mong hạnh phúc bạc đầu trăm năm./
THƯƠNG
Thương nhau mà chả có tiền
Để em vất vả lo phiền,khổ chưa
Ngày đêm dãi nắng dầm mưa
Bao giờ bớt cảnh sớm trưa dãi dầu./
LÀ
CÁI SỐ
Âu là cái số của trời
Bây giờ mới gặp được người ta yêu
Nhớ thương cháy bỏng cả chiều
Nhủ mình còn nước tính liều làm
quen./
BỜ
KÊNH XANH
Chiều nào cũng giống chiều nào
Sầu giêng trước ngõ nao xao đợi chờ
Màn sương trắng rải hững hờ
Hoàng hôn buông phủ nhòa bờ kênh
xanh./
YÊU
LÀ TỰ NGUYỆN
Yêu là tự nguyện hai người
Phải đâu một phía ai ơi đừng đùa
Tình không trao đổi tranh đua
Thực lòng đem đến,bán mua xin đừng./
TÌNH YÊU VÀ HẠNH PHÚC
Mến thèm bốc cháy tình yêu
Được là hạnh phúc,những chiều trần gian
Tình yêu bong bóng truyền ban
Giữ gìn cho khéo kẻo tan phũ phàng
Ngàn xưa vẫn sợi nắng vàng
Lời ca nốt nhạc thiếp chàng dệt thêu./
CHÚT SỰ LÒNG
Gặp nhau trắc ẩn tương đồng
Xin đem một chút sự lòng thở than
Tình yêu hạnh phúc lan man
Cái duyên rắc rối hợp tan rõ kỳ
Thủy chung ấy phải làm chi
Cửa xau đã khép,hé đi ghen lồng./
NHẸ NHÀNG
NHẸ NHÀNG
Mình ơi anh thích nhẹ nhàng
Mong em thấu hiểu vững vàng đường xa
Sớm trưa bươn chải chiều tà
Hoàng hôn trở lại mái nhà thủy chung
Vợ hiền yêu mến tương phùng
Con ngoan hạnh phúc ta cùng hướng mai./
ĐÊM MƯA
Chiều thu bóng lại cô đơn
Thời gian còn mấy,đâu hơn mà tìm
Nhớ hè thổn thức con tim
Tình yêu sung sức bổng chìm đôi ta
Đông về chim bướm ăn xa
Mình theo giúp chúng,tôi nhà đêm mưa./
CHÂN THÀNH
Chân thành tin tưởng một thời
Tình yêu xoay chuyển,cược đời rủi may
Chiều hoàn bóng lẻ sương bay
Âm thầm tính bước nay hoay dặm trường
Ngõ cùng mưa gió khôn lường
Chị hằng trên tỏ nhớ vương tơ lòng./
LỐI MÒN
Đàn ông quý nhất đàn bà
Đàn bà quý nhất lại là các con
Tình yêu như một lối mòn
Muốn hơn hay khác chẳng tròn đâu xoay./
AI QUAN TÂM
Lâu không người gọi
Cũng chẳng bạn thăm
Giờ ai quan tâm
Nên đâu cầm máy
Tình yêu chốn đấy
Mặc đời trắng tay./
BẠN MUỐN GẶP AI
Vừa mới sớm mai
Bạn muốn gặp ai
Là gái hay trai
Mong kiểm tra lại
Khéo không nhầm số./
ĐIỀUTRÁI NGANG
Thực lòng còn cháy vì yêu
Mà sao đời lắm những điều trái ngang
Về rồi đi thấy vội vàng
chào qua điện thoại phũ phàng xót thay
Nhìn trời non nước mây bay
Sương khuya trăng lặn,đắng cay bộn bề./
TÌNH YÊU ĐẤY
Tình yêu không phải thánh thần
Tình yêu hai phía thật cần đến nhau
Tình yêu như phép nhuộm mầu
Tâm đồng ý hợp,nghèo giầu xê xoa
Tình yêu chẳng ở đâu xa
Bạn ngom một nửa chúng ta sẽ tròn./
NĂM CANH TRĂN TRỞ
Nhiều khi dạ thấy cô đơn
Muốn em âu yếm đỡ cơn khát lòng
Hoàng hôn xuống lại rạng đông
Năm canh trăn trở phòng không mập mờ
Nhìn làn sương trắng tinh mơ
Con tim bé nhỏ ngẩn ngơ đi tìm./
VỢ
Vợ người khéo sống hòa bình
Còn em sao cứ rập rình chiến tranh
Vợ người dáng vóc long lanh
Thôi mình phận khém cũng đành cho qua
Xin đừng cay đắng buông ra
Duyên tình se lại xây nhà thủy chung./
VIẾNG BẠN
Tạo hóa cảnh vật,đồng lặng lẽ
Những giây đau như xé lệ rơi
Bạn chi âm,bạn một thời
Trang thơ còn ấm đó lời phân minh
Bạn về thiên cổ trữ tình
Văn trương một nén,cúi mình nhớ nhau./
CÙNG HUYNH HỮU
Đến đây cảnh vật đồng tình
Phút giây kính cẩn nghiêng mình nhớ nhau
Trang thơ mực thắm trước xau
Âm dương đôi ngả để sầu mênh mang
Bạn cùng huynh hữu bẽ bàng
Nhân vong thi tại,tiếp hành chi ân./
QUẨN TÌM
Rầu lòng tâm sự canh khuya
Lại thêm mưa sấm chớp tia gió ngàn
Lùa khe cửa bếp tro tàn
Quẩn tìm hơi ấm nồng nàn ngày xưa./
RẦU LÒNG
Rầu từ lúc ở trên non
Cũng vì chữ cái cùng con chưa tròn
Gắng tô hạnh phúc mực son
Tâm đồng vắng để ngang còn tranh hơn
Giọt chiều gối nắng cô đơn
Đêm dài trăn trở những cơn mưa lòng./
NGƯỜI YÊU ƠI
Một đời có được bao nhiêu
Xin em chớ để người yêu em phiền
Đúng là cuộc sống cần tiền
Nhưng đâu vì thế đảo điên dối lừa
Mong em đi sớm về trưa
Gìau nghèo chân thật nắng mưa nghĩa tình./
CHÚC THỌ THẦY
Đào mai nở thắm hiên nhàChung câu quan họ mượt mà vang ngân
Mừng Thầy thọ bát thập xuân
Dâng trào hoan hỷ,bính thân sum vầy
Ý huynh tình đệ hôm nay
Tử tôn bằng hữu,về đây chúc mừng
Chúc mừng lão bách giai niên
Chúc mừng thọ tỷ nam sơn thái bình./
BẠN ƠI
Đời còn nhiều lúc khó khăn
Quyết tâm vững bước,chẳng ngăn được mình
Nước non phong cảnh hữu tình
Hãy thêm hương sắc thanh bình bạn ơi./
MẬT THƠM
Mật thơm rủ được kiến ruồi
Lời hay êm ái nghe xuôi tấm lòng
Dù cho đó một chiếc vòng
Mấy ai không thích,chả mong hỡi mình./
Ý TRỜI
Ý trời đã xếp cả rồi
Gia đình hạnh phúc một đôi hài hòa
Đàn ông lo tính xây nhà
Giữ gìn tổ ấm lại là quí cô
Nghĩa tình chung thủy gom vô
Dù cho giông tố đẩy xô chẳng sờn./
THẬT LÀ YÊU
Yêu thì đúng thật là yêu
Xin đừng phụ nghĩa dối nhiều với tôi
Chớ lo lê thị chín rồi
Sợ lòng nó nẫu đứng ngồi không yên
Tình yêu như có phép tiên
Rẫu cho nát rữa vẫn liền xinh tươi./
thơ vui; TRÍCH TÂM SỰ XƯA - NAY
''Chập chập cheng cheng
Con gà sống thiến để riêng cho thầy
Đơm xôi thì đơm cho đầy
Hễ mà đơm ít thì thầy không ưng''
Biết là như vậy cũng mừng
Có tâm đức tín thì đừng lăn tăn./
CỬ NHÂN NỢ
Nhà tôi chưa khá giả gì
Cơm ăn mới tạm,nhưng vì tương lai
Cố con đại học bằng ai
Ngân hàng lãi thấp trí tài rèn chung
Vinh quy bái tổ nợ cùng
Bằng treo con nhện giăng mùng đi xoay
Việc tìm có phải tiền ngay
Bó vào không đếm trao tay không buồn
Lo chi, kỉu vạn làm luôn
Cử nhân quang gánh lệ tuôn ra đồng
Liệu cần thiết phải thế không
Qằn vai đại học,tấm lòng mẹ cha./
ÔM MỘNG
Những ngày chưa thỏa vợ chồng
Đành đêm ôm mộng cho lòng thở than
Bớ duyên giữa trốn trần gian
Thuận buồm còn ít trái ngang đã nhiều
Phải chăng cái chuyện tình yêu
Mênh mang trời để bấy điều tự tâm./
TẤM ƠI
Lẳng lơ lê thị chín hồng
Có ngon rủ xuống tang bồng một đêm
Trăng vàng ru bống dịu êm
Màn sương ảo ảnh bên thềm Tấm ơi
Bình minh khoe nắng đầy vơi
Cơn dông bất chợt rối bời chiều hôm./
HIỂU GIÙM
Phụ lòng nhau đó hay chăng
Con đường nhỏ ấy muối giăng cỏ chùm
Vườn mơ cảnh cũ um tùm
Phồn hoa phố mới hiểu giùm nhớ không./
QUẺ BÓI ĐẦU NĂM
Đầu năm xin nói điều lành
Còn điều dữ ấy để dành nói xau
Chúc tài lộc đắc như cầu
Tai ương né tránh,cùng nhau an bình./
HỠI LÒNG
Có tiền mua lọng mua ô
Có quyền người trọng tung hô kẻ hầu
Ít tiền cũng chớ buồn rầu
Đến khi trăm tuổi giống nhau thôi mà
Ăn thua sống ở lòng ta
Bụi trần không vướng mãi là gương soi./
ĐU DƯA
Trong nhà cô ấy có con
Không chồng vườn trái chín ngon quá chừng
Đu đưa hương tỏa thơm lừng
Để lòng quân tử chợt mừng đắn đo
Lời xưa đánh giậm nuôi cò
Mấy ai một dạ,hay cho đỡ buồn./
KHÁC CHƯA
''Aó xưa ai mặc qua đầu''
Ngày nay nó khác chớ sầu nghe cha
Con đường cao tốc vươn xa
Nối tình yêu lại,nhẹ ga bên mình
Aó choàng tin nhắn rõ xinh
Hai giây nhà nghỉ thanh bình khác chưa./
NGỌT NGÀO ĐẦU TƯ
Cảnh nghèo cóp nhặt mấy hào
Thấy tình yêu đến ngọt ngào đầu tư
Mát lòng xối xả tới trưa
Chiều sang tạnh ráo cơn mưa phũ phàng
Đường trơ trong ánh nắng vàng
Gót mềm đá cứng bóng chàng cô liêu./
CHỚ CÓ THÍCH YÊU
Khuyên ai chớ có thích yêu
Yêu rồi bốc cháy nó liều lắm nghe
Núi rừng sông biển vực khe
Đường xa cách trở tàu xe vẫn tìm
Chiều chiều hình bóng trong tim
Đêm đêm mơ tưởng cùng chìm cùng bay
Nhớ nhau run cả chân tay
Lệ nhòa tâm trí lay hoay dại khờ ./
LẤY MỘT - LẬP TRÌNH
Qua rồi cũng biết ít nhiều
Khuyên người chăm chỉ mấy điều nghệ tinh
Chọn đi lấy một lập trình
Dùi mài kinh sử thân vinh sớm chiều
Bằng không đời đó bao nhiêu
Lắm nghề theo đuổi,hao tiêu thời giờ
Thấp cao núi đảo mật mờ
Chân trần bước ngắn bến bờ xa sôi./
SẾP NGHĨ GÌ
Ngày xưa tra án có ông
Thanh liên chính trực,Bao Công thần kỳ
Ngày nay đó sếp nghĩ chi
Xin đừng tính toán phong bì tội em./
BIỂN TÌNH XÔ
Chắc giờ mình cũng giống tôi
Da nhăn tóc điểm trắng ngồi đong cân
Cầm tràng kỷ niệm rò lần
Muốn đi tìm lại,ôi chân đã mềm
Biển tình xô mộng đêm đêm
Châu đành thả xuống cói mềm gò cong
Chắp tay khấn nguyện cầu mong
Bên này bên đó thoát vòng tai ương./
MỞ XEM
Phải chăng cái bánh mở xem
Trong lòng tôi đã yêu em vô cùng
Hiểu thì còn đoạn đi chung
Không đừng thêm nắng mung lung sương chiều
Dối gian cho cảnh tiêu điều
Để tình thơ thẩn trót yêu nhầm người./
KHÉO THỜI QUẢ SÂU
Hoa rằng hoa rất yêu tôi
Ra ngoài xao cứ đứng ngồi lẳng lơ
Bướm ong ve vãn hững hờ
Gốc thân mòn úa đợi chờ hoa ơi
Xin cho nhắn nhủ mấy lời
Đông tàn sắp đến,khéo thời quả sâu./
BẠN LÒNG ƠI
Đám mây trắng vương trên đầu
Nhìn ra phía trước dãi dầu xót thương
Chân mềm đá cứng khó lường
Chiều thu chầm chậm quãng đường cô đơn
Nắng mưa bất chợt từng cơn
Bạn lòng chăng thấu đâu hơn chỉ dùm./
TÌM CHI ÂM
Làm thơ bằng cả trái tim
Mơ sang chưa có,chỉ tìm chi âm
Đêm dài sương gió thì thầmTrống lòng vào nhịp tiêu cầm so dây./
NGÔI SAO CÔ ĐƠN
Hỏi rằng anh có yêu không
Nhìn trời sao sáng mà lòng bâng khuâng
Canh tàn mai nở dâng dâng
Phong trần vùi dập dấu chân đi tìm
Vườn xưa cảnh cũ im lìm
Lời thương trao gửi cánh chim đại ngàn./
SINH RA
Sinh ra để được làm người
Sinh ra để gánh chuyện đời trần gian
Đôi khi có cảnh trái ngang
Nương nhờ cửa Phật,phũ phàng trôi qua
Rồi tìm chân lý của ta
Đem vào hạnh phúc nụ hoa thái bình
Cửa thiền cao cả phân minh
Từ bi hỷ xả,cốt mình an vui./
CON ĐÒ
Sinh ra vốn kiếp con đò
Âm thầm đưa khách rô hò qua sông
Lên bờ vui vẻ chợ đông
Vết chân bến đục nước trong bẽ bàng
Giờ cầu to đẹp rõ ràng
Hỡi ai còn nhớ đò ngang hôm nào./
THIẾU LỬA
Cớ sao duyên cứ rối bời
Nấu cơm thiếu lửa canh trời gạo ôi
Gắng công quá nửa đời rồi
Sức tàn hơi đuối vẫn thời nổi trôi
Tóc mây chân chậm đường côi
Trăng lên sương xuống núi đồi chong chong
Lập lòe đom đóm chạnh lòng
Châu đầm chắn ngõ ngóng trông lửa hoài./
QUẠNH HIU
Con hư lòng dạ ngổn ngang
Cái duyên xa khác lối càng quạnh hiu
Hoàng hôn sương trắng dập dìu
Chân mềm đá cứng đăm chiêu dặm trường
Cảnh chiều khô quặn xót thương
Nắng còn mấy hở mà vương tơ hồng./
ÔNG CHỒNG 70
Bây giờ bà ít chiều ông
Khổ cho cái đức ông chồng bẩy mươi
Lâu lâu cóp được tí tươi
Không tiêu cũng tội,tiêu rồi khổ thân
Xì xào to nhỏ xa gần
Cái con rầu rĩ xoay vần năm canh
Vậy thôi bức bối cũng đành
Gói vào trong mộng ngọn ngành đó yên
đợi chờ tuổi hạc lên tiên
Để trên mặt đất một miền cỏ xanh./
QUỸ
THỜI GIAN
Quỹ đời sống tám mươi năm
Điểm chung bằng đấy ăn nằm bên nhau
Một lần gặp đủ in sâu
Hỡi tình nghĩa chớ để sầu đa mang
Ngày đêm trần thế vội vàng
Tơ xinh không tết phũ phàng trôi mau
Dư âm hối tiếc đằng xau
Muốn làm lại đẹp còn đâu thời giờ./
VÌ
DUYÊN NỢ
Đa tình vốn đẹp xây đời
Đa tình đâu muốn hại người mà lo
Cố rồi còn đói vẫn cho
Vì non vì nước mạn đò mênh mang
Nắng mưa rông tố phũ phàng
Còn vì duyên nợ bến nàng phải sang./
CÒN
MỘT NỬA
Tôi còn một nửa em ơi
Cái duyên cái số của đời trái ngang
Giờ em cũng phận bẽ bàng
Trên tay một nửa dở giang giữa trừng
Chúng mình góp lại làm thưng
Cùng đong gạo nấu hương rừng thêm tươi
Giọt sương nếp cái tháng mười
Truyền nhau hơi ấm tiết trời lập đông./
CÁI
NẤM
Yêu nhau nén lại trong lòng
Còn người chả biết có không chị hằng
Lung linh cái ánh chị rằng
Cồn cào cái dạ tít đằng cuối thôn
Ngất ngây cái mộng kết hôn
Trăng tà cái nấm dại khôn rối bời./

