THƠ; VĂN THƠI - Tập Một - 103 bài

BỖNG DƯNG
Đêm dài một mình giường nửa chống
Bỗng dưng trời lại mưa giông
Lạnh buốt tâm can thời có biết
Chuyện qua e ấp lỡ giấc nồng
Ứơc gì đêm nay đò cập bến
Chợ tình ta hội giữa rừng thông ./

CHỢ CHIỀU
Ghé thăm một buổi chợ chiều
Tình quê hương lúa xiêu xiêu nắng vàng
Tơ hồng em ngỏ mênh mang
Cái duyên lúng liếng trước hang cầu may
Cuối mùa gió bấc thôi bay
Thoáng đường thêu vụng,ô hay mình khờ./

RÕ XINH
Vì bên hang xóm quá duyên
Nên tôi thơ thẩn nhãng quên mất mình
Nay bừng tỉnh thấy rõ xinh
Tí thời để nỡ chuyện tình trăm năm./

HƯƠNG MẬT
Qua sàn thị trấn đồi Ngô
Núi Non kiều diễm dáng cô gái nằm
Hiu hiu ngọn gió  sông lam
Trăng ngà soi bóng canh năm đợi chờ
Xa xa thấp thoáng dốc cờ
Suối mây ai thả hững hờ chân voi
Nghè xanh mầu mía quê tôi
Đường vào suối Mỡ mình ơi phiên chàng
Dạt dào hương mật đò ngang
Cái duyên bến Nợ ,có sang hội đền./

QUÊ TÔI
Đuống dòng vẫn đỏ phù sa
Lục đầu dâng sóng kết hoa thái bình
Nam phần đất tỉnh Bắc Ninh
Thiên Thai quan họ mối tình trung du
Khăn hồng lúng liếng cành đu
Bưởi vương khúc hát thắm mùa hội xuân
Bốn thôn gần lại thêm gần
Chung đình thờ Thánh Tam Thần vị xưa
Bao đời chia sẻ nắng mưa
Bưởi Đoan Bưởi Quốc Bưởi Xuyên Bưởi Nồi
Quan trên chứng triệu bề tôi
Noi gương tứ xã,bảo tồn phát huy
Nếp xưa nay đó huy hoàng
Mỗi năm hội chính một làng mở tâu
Đồng chung nâng một khay trầu
Bốn năm một lượt hội đầu Bưởi Đoan ./

GIÓ DẠI
Khổ tôi cái váy hững hờ
Có sao chỉ ống,ống chờ đợi ai
Gía dài chút nữa thời hay
Gót bông gió dại,nâng cay mắt tình./

LÊN NGÀN
Thu về em ngược lên ngàn
Tìm người thanh lịch duyên vàng tết sao
Mong đừng kho nấu rán xào
Cứ canh rô cải,ngọt ngào như xưa./

TẶNG MÌNH
Nhân ngày mùng tám tháng ba
Nụ thơm nồng cháy đem ra tặng mình
Ông tơ chắc vội duyên xinh
Để hoa hồng ấy thắn tình sắc gai
Bèn liều bẻ một nhành mai
Dâng người khác giới mong ai hiểu giùm./

LỆ CHI
Kết tinh trời đất duyên hồng
Xù xì cái vỏ nhưng lòng thơm ngon
Ơn công sinh dưỡng phần con
Trắng trong tinh khiết,ngỡ son dạ này
Ngọt bùi tròn trịa trao tay
Lỡ sao sắc móng đắng cay trăm bề
Mình trần hạt tía ra về
Ngậm ngùi chín suối đề huề xót xa
Hỡi ai còn nhớ ghé qua
Lẹ Chi Viên đó,vẫn hoa vẫn ngời./

THOÁNG
Mình ơi thoáng dại khôn cùng
Nhà còn them đói,sao vùng đem bo
Về văn tài tính khéo đo
Nhủ yên tâm nhé,mang cho sẽ hời
Lúc già được lắm thảnh thơi
Cả sông đông chợ,mình ơi là mình./

                       CHỢ PHỐ
Gío đưa nhè nhẹ buổi chợ chiều
Yếm đào khuy ngỏ nắng xiêu xiêu
Muốn sang hợp phố xe chỉ thắm
Đôi bờ ngăn cách bởi giá kiêu
Tình chăng bên nớ khi mờ tỏ
Duyên ở bên ni cảnh tiêu điều
Mong sao nhích lại,thêm tươi sáng
Tương phùng tương ngộ thỏa lòng yêu./

HOA TRẮNG
Quê em ở tận nẻo xa
Có cây hoa trắng,thật thà mến thương
Đất nghèo mưa nắng phong sương
Dưỡng màu xanh thắm nhụy vương bên đàng
Cành dâu khuya sớm mơ màng
Tơ hồng trần thế,có sang còn chờ
Xin đừng nói nhỏ dại khờ
Đem trồng si ngố hững hờ lên chăng./

XEM GÀ
Nửa đêm trời đất giao hòa
Mình ơi thức dậy xem gà điểm canh
Vươn dài cái cổ đàn anh
Dạng chân vỗ ngực,xưng danh khoe tài
Vênh mào ò ó o hoài
Đó mà chưa đủ hẹn mai tương phùng./

GIÓ MÙA
Dạt dào con nước uốn quanh
Sông Lam nắng mới màu xanh mía Nghè
Voi rừng ngơ ngác cành me
Tình trong hương mật se se gió mùa
Than hồng trò trẻ bán mua
Mời anh hay chị ngọt chua đường nào
Cùng em xếp để kín cao
Kẻo thiên đình biết lao xao kiến bầy
Thơm ngon ngọt lịm tầm tay
Mau lên kẻo trễ,hẹn dầy năm sau./

HỘI LÀNG
Xuân về hương bưởi đường Đoan
Bến xưa còn đó cổng toan mơ màng
Tháng giêng mùng bẩy hội làng
Khăn hồng lúng liếng rộn dàng quần linh
Trầu têm cánh phượng sân đình
Chung câu quan họ mười xinh ô là
Nhịp đu duyên dáng la đà
Gương hồ soi bóng nhạc hòa tình thơ
Cho ai ra ngẩn vào ngơ
Gọt mưa lỡ hẹn thầm chờ hội sau./

KỶ NIỆM
Duyên kỳ trong nắng hững hờ
Đi tìm hạnh phúc bên bờ hoang sơ
Ổi ương đón ngõ mộng mơ
Vành khuyên đợi bạn,thẫn thờ cành mai
Hoàng hôn sao nỡ vội hoài
Để con bướm trắng vướng ngoài bụi tơ./

BẤT CHỢT
Oi nồng giữa buổi nắng trưa
Cơn rông bất chợt đổ mưa ào ào
Ven đường quán nhỏ ghé vào
Cái duyên thanh lịch nghẹn ngào hàng tơ
Sóng lòng dâng cuộn ước mơ
Ngoài trời mưa tạnh bao giờ không hay
Chào nhau lưu luyến trong tay
Gía mưa chút nữa mát cây ngô đồng./

AI TẦY
‘‘Khôn ba năm,dại một giờ’’
Bỗng dưng đơm đó đặt lờ có hay
Chút tình lúng liếng dâng say
Nắng mưa trần thế trỗi ngày hèn sang
Nợ duyên,duyên nợ đa mang
Vực đèo mờ ảo chắn ngang vơi đầy
Dại khôn,khôn dại ai tầy
Hỡi người chưa vướng cảnh này,dại khôn./

                           TÌNH THƠ
Còn bao lãng tử đắm mộng mơ
Gữa làn tuyết trắng, mây hững hờ
Nguyễn Du Thị Điểm Xuân Hương đó
Nay về muôn nẻo ấm tình thơ./

CHIẾC LY
Chào nhau lòng thấy rộn dàng
Đôi tay luống cuống,phũ phàng chiếc ly
Ý tình đâu đã có gì
Nụ cười ánh mắt,giờ vì cái ly./

Ớ TRỜI
Kéo không hết ruộng chơi dài
Thị thành dự án treo hoài gần xa
Bốn năm mươi tuổi,ông bà
Xinh tươi cường tráng,ấy mà hưu non
Tiếc thời giúp cháu đỡ con
Xếp hàng tìm việc,ngỡ son ớ trời
Tuổi này lỡ dở mình ơi
Sức cày còn tốt,chưa nơi nào dùng./

CHIẾC CỌC
Ô kìa chiếc cọc xinh thời
Đó là chiếc cọc,tuyệt vời đêm qua
Ánh trăng non nước thái hòa
Duyên kỳ bến nhỏ,cọc và thuyền mơ./

BÉO CÒ
Công bằng thực dụng thăng hoa
Văn minh đổi mới,cửa nhà đó xem
‘‘Ông ăn chả-bà ăn nem’’
Đàn con bé bỏng,đói thèm quán mơ
Lý bầy phải quá đi cơ
Tam tòng tứ đức hững hờ tính chi
Trượng phu trụ cột cái gì
Lui nhường thấp kém,ấy thì sống sao
Song song hai trái núi cao
Lạch khe cắt giữa nghẹn ngào nước dâng
Cá tôm bơi lội bâng khuâng
Nước trong khó náu,khéo không béo cò./

THỊ MẦU
Thị Mầu đâu có lẳng lơ
Vì yêu nên thoáng dại khờ chút thôi
Tại Nô cứ muốn ăn xôi
Theo mưa rung táo nổi trôi sân đình./

                      VÀNH ĐAI BA
Chính Phủ xây cầu mở đường lớn
Dân mừng hào hãnh vành đai ba
Ngàn năm mở hội lễ thông xe
Pháp Vân cầu Dậu giảm ùn tắc
Đèo con theo ngắm con đường mới
Biển báo nhỏ lẻ đứng chơi vơi
Tiếng còi cảnh sát ngoại ách lại
Mới hay vô tình trên đường cấm
Cát bụi,thông cảm.miễn giải thích
Biên bản lập rồi ký cầm tay
Mười ba năm lẻ,lần vi phạm
Ôi hơn tạ thóc không cánh bay./

MỐT
Phải chăng giờ trẻ vụng về
Áo dây váy hớt bộn bè lòng tôi
Lẽ nào nhà mốt may tồi
Cánh rơi để lộ cả đồi hoa sim
Gánh năm tạ thóc tôi tìm
Quần bò mài mới sờn chìm hơ mông
Lẽ nào cứ mặc người trông
Mất tiền đò rách mà không ngượng ngùng./

ĐÊM QUA
Đêm qua sao đế bồi hồi
Chim khôn chi thấy rõ mồi biếng ăn
Dễ đâu có được lăn tăn
Của ngon vật lạ nhọc nhằn biết bao
Hay chiều gió bấc ngọt ngào
Cánh kia thấm lạnh lộn nhào khó bay
Tần ngần ong bướm xót thay
Chim ơi về luyện mai ngày lập công./
CHIẾC VÒNG
Bấy lâu tuyệt tác chiếc vòng
Đó niềm tin tưởng,giờ bồng thằng cu
Ông bà trở lại thầy u
Nụ cười vẫn thế,mặc dù răng lay
Da nhăn mầu tóc vội bay
Cháu con theo gọi u thầy ngượng vui./

SỚM MAI
Sớm mai tia nắng ngọt ngào
Rọi qua kẽ  lá hang rào đan thưa
Nụ hồng trái sữa đu đưa
Cái duyên vẫn đẹp,như xưa vườn đình
Gío nồm nghiêng ngọn trúc xinh
Trăng lên thơ thẩn vì tình đôi ta
Bây giờ hai mái hiên nhà
Gừng cay muối mặn tóc đà pha sương
Cầu trời đức phật đoái thương
Ban về bên đó vạn đường bình an./

THẾ
Mấy đời cơ cực loạn ly
Cầm trang giấy trắng em ghi cảnh nhà
Mừng Đảng Cộng Sản đơm hoa
Đã giành độc lập thái hòa cho dân

Ơn người chinh chiến gian truân
Máu tươi thấm đỏ bao lần vì quê
Sắc son giữ trọn lời thề
Quyết tâm thắng lợi không lề huy sinh

Gìơ đây non nước thanh bình
Nhà nhà sum họp,duyên tình trong tay
Đại hội mười một hang say
Hướng đi theo thế rồng bay muôn màu
Đón xuân tân mão mạnh giầu
Mình ơi sức trẻ cùng nhau vươn nào
Năm châu bốn bể tầng cao
Sánh vai cường quốc,tự thào Việt Nam./

BIẾT
Biết mình tiếc ngọc thương hoa
Mới buông câu nói xót xa chạnh lòng
Còn duyên với phận má hồng

Gận hờn một chút,mặn nồng vậy thôi./
THỊT TREO
Nghĩ mà tội nghiệp con mèo
Cái thèm đói khát bán theo nó hoài
Còn em thịt mỡ treo ngoài
Thơm ngon hấp dẫn,mèo tài trèo leo./

ĐẦU TƯ
Mình ơi rót vốn đầu tư
Cho tôi thơ thẩn,được hư chút mình
Vén rào ươm sợi tơ xinh
Đón trăng chiều xuống vuồn tình mộng mơ
Kéo màn sương gió hững hờ
Để hoàng hôn lại,đôi bờ kênh xanh./

KỆ THƠ
Hương xuân nồng gió thanh tao
Trăng ngà gieo bóng lọt vào phòng trong
Hai nhành hoa ghép ửng hồng
Mải mê quên cả chiếc vòng ngăn đôi
Giật mình em chả nhắc tôi
Bây giờ cơ sự thế rồi tính sao
Thoạt đầu em thấy nao nao
Để thêm cảm súc dâng trào,kệ thơ./

                         ĐỒNG CHÍ
Bạn mời tới dự kẻo ngóng trông
Chén trà nặng nghĩa chuyện mây rồng
Hữu duyên thiên lý nay tương ngộ
Ý kiến tự chủ,kính tiệc song
Lục vị họp bàn lưng hay cạn
Giao lưu tài sức tửu lượng đong
Hương men liu luyến tình đồng chí
Cáo biệt ra về,tỉnh-xã mong./

MẮT TÌNH
Đường về phía trước còn xa
Có duyên mới gặp,sao qua vội vàng
Đôi câu chuyện phím cùng sang
Mắt tình để lại rộn dàng con tim
Sương chiều e ấp cánh chim
Danh chưa kịp ngỏ bóng chìm hoàng hôn
Chia tay giọt nắng đầu thôn
Trăng lên mờ tỏ,giai khôn rối bời./

QUÊ MÌNH
Làng ta vào đám tháng giêng
Gương hồ in bóng,láng giềng người ơi
Dù đi khắp bốn phương trời
Nhớ về trẩy hội ở nơi quê mình
Nén hương tâm niệm lên đình
Vào chùa khấn phật,ban tình –ban may
Đầu xuân cánh phượng trao tay
Chị hai anh cả sum vầy an khang./

TÂN HOA
Hố Cao ao Nhãn cầu Sài
Làng Măn vạt Phú vạt Ngoài trại Vai
Nối cầu Cóc dấu chân nai
Tân Hoa tên xã,giêng hai ửng hồng
Ba tư kết trái thành bông
Đón tình nắng sớm,duyên đong gió rừng
Điệu then hò lượn tưng bừng
Bóng cây gạo cổ,ai từng qua đây
Những trang kỷ niệm vơi đầy
Chợ phiên trăng tỏ,ý pì noọng ơi./

SƠN ĐỘNG
Quê em cái dốc vòng vèo
Có con suối nhỏ trong veo sững sờ
Sương chiều thu ấy như mơ
Nhuộm mầu nắng vội,buông tơ bên đèo
Hương trà sơn động ngát gieo
Một bầu kỷ niệm vai đeo tiếc thầm./
                      
 VƯỜN NHỎ
Xuân về vườn nhỏ hoa trắng tinh
Hai mảnh đời ghép mối duyên tình
Nuôi chim,thả bướm cũng từ đó
Sương hạ nắng sớm gió rung dinh
Chim khôn,bướm lớn kiếm ăn xa
Chiều thu còn bóng ta với mình
Đèn trong non bấc bập bùng sáng
Mấy lời đông đến,nhớ phân minh./

                       ĐỪNG ĐỐT
Tâm hướng thiện phật thấu cửu trùng
Đừng đốt vàng mã khói lung tung
Âm xa cách biệt nơi trần thế
Bồng lai tiên cảnh,khác vật dùng
Nén hương thơm mát dạ cố nhân
Hiếu thảo đâu phải vẽ tiệc tùng
Cổ truyền dành dụm tương lai sáng
Mong con cháu lớn mau khôn cùng./

TIỆN
Tiện đường công tác ghé qua
Thăm người thương nhớ mái nhà thân yêu
Đẹp như giọt nắng ban chiều
Đêm nay trăng tỏ bao điều ngoài đê
Lúa xuân khô khát bộn bề
Rào thưa tiện có anh về làm luôn
Chẻ tre lỗ hổng anh luồn
Khơi con mương nhỏ để nguồn nước trong
Một đêm thức trắng bòng bong
Khờ cho cái tiện,việc xong lên đường./

TÂN TIẾN
Người ta tân tiến điều hòa
Cho mình hưởng lạc thật là sướng ghê
Mặc tình xưa góc bộn bề
Khép duyên mười tám vụng về xót thay
Năm qua tháng lại tới ngày
Đến khi mất điện,giang tay bới tìm./
                                
NGHE
Nghe câu nói ấy xao xuyến lòng
Phải chăng người đó tôi hằng mong
Bảo truyền đâu ghép xem có hợp
Tình còn biết lối,lựa đục trong./

ĐẦU MÙA
Chiếc cầu đã bắc qua sông
Bến đò sang Chũ vườn hồng ngày xưa
Đầu mùa trái chín đu đưa
Dấu cha vụng mẹ,em chừa phần tôi
Trong bầu nhiệt huyết sục sôi
Nén cơn thèm khát,bãi bồi chứng minh./

ĐA TÌNH
Xin đừng trách kẻ đa tình
Trời ban phải ghánh phận mình biết sao
Thấy duyên kia đẹp dạt dào
Lòng mang ngưỡng mộ trứ nào tính gian./

KIẾM BỒ
Kiếm bồ đốt nửa tình yêu
Cho lòng bớt quạnh những chiều đông côi
Sang xuân ấm áp lại rồi
Hoa thơm trái ngọt, ửng đồi mến thương./

HỠI NGƯU LANG
Cả năm mong được ngày về
Đồi sim chín mọng bộn bề khe sâu
Một đôi ván trắng bắc cầu
Đón phong ba lại dốc bầu thở than
Trước dòng nước mát chứa chan
Nay sao để ruộng bậc thang nghẹn đòng./

LỜI CHÚC ĐẦU XUÂN
Chúc thềm xuân mới đến thanh tao
Chúc bạn bốn phương tài lộc đáo
Thỏa trí tang bồng năm quý tỵ
Việt Nam sẽ đạt thành tích cao./

CÓ SANG
Vỉa hè nho nhỏ đầu sân
Mưa ngâu đã phủ mấy lần rêu phong
Có sang nâng nhẹ gót hồng
Xoạng chân tí ngã,nhói lòng người bên./

HÃY QUA SÔNG
Chiếc cầu này bắc qua sông
Người đi người lại người mong em về
Đời ai chả cực đủ bề
Khó khăn nhường ấy có hề chi đâu
Trí tài không thể gục-sầu
Mình lên tính toán ngẩng đầu-thế gian./

                        LÀM THÊM
Thương em gánh nặng tính làm thêm
Mong về cùng lựa sống cho êm
Nụ cười tươi xinh luôn trên má
Vất vả tăng kíp, anh làm đêm./
CÙNG TRI ÂM
Qúy vui bạn đến cùng mình
Để hâm chén nước,rót tình mời nhau
Men nồng ấp ủ bấy lâu
Nay cùng nâng trút cạn bầu trời xanh
Đời như gọt nước long lanh
Nâng niu cẩn trọng để thành hoa tươi
Thế gian muôn sắc người ơi
Chúng mình cứ đẹp,cho đời ngát hương./

LÝ DUYÊN QUAN HỌ
Lý tình bên gốc cây hồng
Thông reo gió thổi chạnh lòng chim khuyên
Hãy về quan họ giao duyên
Hội Lim cùng chẩy mạn thuyền đem chao
Thiên Thai đôi trái núi đào
Phượng loan yếm thắm đi vào chùa Dâu
Tay nâng hương,miệng khấn cầu
Nguyện cho đây đấy,bạc đầu trăm năm./

CÁI NÓNG
Đừng hờn cái nóng cua tôi
Nóng rồi như kẻ dở hơi dại khờ
Nóng đàn ông, nóng vu vơ
Bỗng dưng mang đến đỏ dừ hai tai
Nóng làm hại lúa ngô khoai
Những mong nước mát tay ai đưa về
Thôi đừng để nóng bộn bề
Thêm hai cái nóng vụng về xót xa
Xin lui,mặc nóng người ta
Để rồi hết nóng,hái hoa tặng mình
Hiền hòa lúc bấy phân minh
Cái cua cái chép cái kình chung vui./

ÁO EM
Ô kìa tà áo em bay
Gío nâng bất  chợt,đường may hững hờ
Để bao ánh mắt dại khờ
Đó người may vụng,bây giờ tính sao./

MƠ XUÂN
Xuân về lòng thấy nao nao
Mơ làm bướm nhỏ được vào vường xuân
Cánh vàng ai nhuộm chiều tà
Trăng treo chênh chếc vườn cà mười ba
Vui vầy thỏa thích múa ca
Mưa trôi bóng xế hóa ra vằn mình
Tình ơi hỏi mấy chi tình
Bao nhiêu thời đủ,cho mình nối thêm
Tình như biể rộng sông hiền
Trọng tình chớ để bạc tiền bán mua./

KHÓ THAY
Có mình cu tí ngủ khì
Vắng mình cu tí muốn gì không hay
Bồng ru chẳng chịu nó rày
Đạp bung nỗi nhớ,đêm dài khó thay
Người bên tốt bụng khéo tay
Cận lân sang cậy việc này nên chăng./

VƯỜN TÍM
Đường trần quẩy ngánh đi ngang
Hữu duyên se gặp được nàng thơ ca
Lối đi cảnh đẹp muôn hoa
Nức lòng hương nhụy vườn cà tím vương
Cánh vàng thêu suốt canh trường
Đèn trong non bấc màn sương phủ dầy
Gía mà nương ấy tầm tay
Gieo trồng tăng vụ,thu này thắm bông./

NGẪM CHUYỆN XƯA NAY-1
Cùng tôi ngẫm chuyện xưa nay
Dẹt tròn cũng ở đôi tay se bào
Phu thê bái tổ chụm vào
Chung cây-chung cảnh,lỡ nào phân ly
‘Chồng cô vợ cậu chồng dì
Sao ba người ấy chết thì không tang’’
Hai mươi thế kỷ sang trang
Dở hay thân cả,hãy bàn cho xinh./

NẾP GIA
Ngày xưa quê mẹ một thời
Căm hờn tủi hận đất trời tối đen
Lầm than cực khổ bao phen
Việt Minh đem đến ánh đèn giao liên
Ông vào bộ đội rồng tiên
Tảo tần bà gánh đưa lên chiến trường
Trí gan thép lửa cờ hồng
Mường Thanh-a một thành đồng về ta

Quân thù chia cách xót xa
Bắc-Nam Đảng gọi tiếp cha lên đường
Tay cày tay súng mẹ vương
Năm hai tan xác chiến trường tin vui

Mùa vàng non nước xanh tươi
Hòa bình hạnh phúc,ơn người góp công
Việt Nam truyền thống hòa đồng
Chúng con nay giữ vững vàng nếp gia./

HÊ LÔ
Hê lô,phép nước luật nhà
Hãy cùng bảo hiểm chung hòa văn minh
Quê ta đổi mới thanh bình
Thênh thang đường lớn cho mình vươn xa
An toàn hạnh phúc mọi nhà
Men nồng vui vội,vững ga trên đường
Mũ xinh bảo hiểm thân thương
Sẵn sàng đội tiến-dặm trường-ô kê./

                        RÈM XUÂN
Duyên nợ ba sinh kiếp phong trần
Đường thêu em vụng ngộ quãng thân
Đò ngang cập bến gầu mong ước
Mai vàng nhuộm thắm bức rèm xuân
Qúy nhân đâu nhỉ thời có biết
Lỡ để cỏ may níu áo quần
Lung linh ánh ngọc sương mai tỏ
Tình ai nhớ tới dảo đôi chân./

TỎ DANH
Canh khuya lỡ giấc xem hoa
Quỳnh e thẹn nở,mơ xa vườn tình
Hồng hồng tuyết tuyết xinh xinh
Nổi ham xâm chiếm hiển vinh bảng vàng
Xuân nồng thôi thúc thiếp chàng
Dàn quân đánh trận,mã vàng phi sang
Ngân hà ba dải mênh mang
Tốt đầu vượt sóng,pháo càng dấn thêm
Men theo cái lợi màn đêm
Áp vào cung cấm,dướn lên bóp cò
Tịnh phanh sĩ ghểnh tướng no
Mưu sâu kế hiểm,mở cho xe vào
Vạch trần quyết đọ thấp cao
Tiếng gà gáy sáng,ánh hào tỏ danh./

TÂM TÌNH MÙA XUÂN
Đầu xuân nhớ bạn bốn phương
Tơ lòng thêu dệt,vấn vương xe bầy
An khang thịnh vượng sum vầy
Chúc mừng năm mới,tràn đầy niềm vui./

NÓNG
Sáng là nóng vội lên ngôi
Còn trưa cái nóng bỏng đồi hoa sim
Nóng chiều chưa thỏa bổng chìm
Đêm khuya nóng ấy con tim ngậm ngùi
Mong mình hiểu nóng cùng tôi
Đừng giầu vì nóng,để hồi giải phân
Bao nhiêu cái nóng xa gần
Thầm mong nước mát tưới dần nóng nguôi
Đúng là cái nóng nửa trời
Nóng vô cớ để sầu người yêu ta
Đêm nay nóng lạnh ôn hòa
Hiểu ra gắng sửa nóng mà đền nghe./

MẶN NỒNG
Mặn nồng tình nghĩa dâng trao
Vô tư phóng khoáng đặt vào tay nhau
Bể dâu có chút hương sầu
Tại ai hai đứa đổ dầu vào sôi
Thử tài một lúc làm tôi
Gận hờn chi để,để rồi đếm sao
Kình ơi quẫy nhẹ dưới ao
Kẻo con nước đục cò vào bắt tôm./

NGẪM CHUYỆN XƯA NAY-2
Cũng như tôi đã ngỏ lời
Mong cùng thấu đáo chuyện người xưa khai
Đừng nhầm chuyện với thọ mai
Tống Chân chỉ trách cho ai bội tình
Tâm đồng kết nghĩa duyên xinh
Sống thời để dạ,chết mình tôn nhau
Người ta có trước có sau
Nào ai đã tách phân đâu rõ dàng./

QUÊ TA
Quê ta cô lý cô tình
Nết na hiền dịu,đẹp xinh đợi chờ
Bao rồi người đến ngẩn ngơ
Ứơc thầm bện tóc se tơ cùng nàng
Sắc son chả mộng giầu sang
Chỉ mong ý thiếp hợp chàng mà thôi
Thuyền quyên như chiếc đò trôi
Khéo trèo khéo trốn,xa xôi cũng gần
Hẹn nhau bến thủy chung thân
Thỏa lòng trông đợi,lý cần tình yêu./

NÉN LÒNG
Nén lòng đâu dám vô tình
Ứơc chi em hiểu,dạ mình ngổn ngang
Chú em nó lấy chị nàng
Duyên ta đến muộn,thu sang mất rồi
Bập bùng ngọn lửa nước sôi
Sợ khêu em bỏng,nên tôi giả khờ./

ĐEM VỪA CHO CAM
Gần xa sâu cạn bến trần
Hỡi ai,ai biết-giải phân cho tường
Duyên sinh mấy đận vấn vương
Ngắm hoa thấy cảnh dặm trường khác nhau
Đóa thời lẻ bạn cơ cầu
Đóa thời chua chát dãi dầu nắng mưa
Nghĩ mình hơn chút sớm trưa
Cớ sao chả xót đem vừa cho cam
Biết rằng như thế là tham
Cũng đành mạn phép sông nam chia đều
Tâm thời như vậy trớ trêu
Gíup người thiết thực,thêm nhiều đông vui./

                                KHÉO
Thiên Thai đôi trái thắm màu hoa
Chi Viên thao thức dạ mong chờ
Quân tử muốn sang thời tốc mã
Lục Đầu gềnh thác kéo chân sa./
GIẢ DẠI
Vợ chồng con cái đề huề
Tình chăng sao cứ bộn bề đêm đêm
Bèn liều giả dại làm thêm
Phở mì lót dạ cho êm đông hè
Ngờ đâu cái khổ ê chề
Để thuyền với bến tái tê giữa dòng
Lỡ duyên kiếp phải đèo bòng
Lầm than tuyết phủ,hỡi lòng đa mang./

BA KÍCH
Tứ tần ba kích hồi hương
Kẻo em lại bảo không thương em nhiều
Xuân đi xuân đến bao điều
Địa hoàn cốt toái,bóng chiều mới hay
Đêm dài sương gió nhẹ bay
Đẳng sâm cam thảo vơi đầy tình ta
Tơ hồng kéo kết thành hoa
Gửi cô hang xóm,món quà làm tin./

TÌNH YÊU
Tình yêu là cái chi chi
Mà sao ai cũng muốn vì tình yêu
Mấy cô cậu trẻ rõ liều
Trốn nhà giăng lưới bắt nhiều tình yêu
Cụ già nảy một khúc kiều
Chuyến đò nên nghĩa,kể siêu nắng vàng
Đồng xa mấy bác rộn dàng
Gánh mưa tháng bẩy về làng ươm tơ
Cải ngồng vì lỗi mong chờ
Cá rô lặn lội tới nhờ đêm mưa./

MÌNH ƠI
Xuân về cảnh vật xinh tươi
Hoàng hôn thao thức sương rơi mái nhà
Trăng xuân gác gọn tre ngà
Chồi xuân bừng tỉnh,tiếng ngà chơi vơi
Nhớ mình mong đấy,mình ơi
Đừng hờ,hờ hững,cho tôi chóng già./

                            CHỢ TRỜI

Cùng nhau đi chợ bán hàng tươi
Bình minh trong sáng gieo muôn nơi
Bốn phương đổ về như chẩy hội
Chợ đông lối nhỏ rõ chợ trời
Bạn lo trưa ế chen gao bán
Để tình ta lại chốn chơi vơi
Sá chi nắng mưa trưa chiều tối
Thảnh thơi mấy lúc,há bạn thời./

CHỢ TÌNH
Chợ tình vùng núi sa Pa
Mình ơi đã tới,đã qua chưa mình
Khăn riêu thêu ngọn trúc xinh
Trăng lên gió thổi,rung dinh chỉ hồng
Tiếng khèn trên dốc bản mông
Ô xòe điệu múa bước trong hương rừng
Nhớ thương xuống núi tưng bừng
Cái duyên lạc đỗ ngô vừng tìm nhau./

                 XUÂN HỘI THĂNG LONG
Thăng Long thi xã tao đàn thơ
Thi nhân bốn phương dạ mong chờ
Hội cùng thi xã khai xuân bút
An khang mừng chúc thịnh vượng hơn
Huynh hữu gần xa chung một dạ
Đem thơ tô điểm đẹp quê nhà./

TAM HỒN NGUYỄN DU
Như dòng suối mát quê hương
Tiếp thêm nhựa sống ruộng nương mượt mà
‘Tri giao mạc quái sầu đa
Mộng’trong cảnh thế phong ba dặm trường
‘Có nhà viên ngoại họ vương’
Nàng kiều ‘bạc mệnh oán’thương trẻ già
‘Lấy ai bồng bế vào ra
U ơ tiếng khóc thiết tha não lòng’
Nghi Xuân Hà Tĩnh núi Hồng
Đó nơi che chở,gấc nồng ngàn thu./

GIÁ ĐÔNG
Có cây ngô lẻ giữa đồng
Đông về tê tái cõi lòng ai hay
Ôi trời thêm giá cóng tay
Rô đầm trốn gía loay hoay cứng đờ
Năm canh dở dại mong chờ
Bên kia lửa ấm,cho nhờ chút thôi./

YÊU THƠ
Nắng chiều se dải ngõ vàng
Yêu thơ nhích lại thiếp chàng hẹn nhau
Tiết trời bất chợt mưa mau
Heo may uướt áo,ao sâu chạnh lòng
Bến chờ cuộn sóng nhớ mong
Trăng thu soi bóng,gió đông tỏ tình
Trúc xinh trúc đứng bên đình
Túi thơ bầu riệu đợi mình nghiêng trao./

LỠ NHỊP
Ngoài trời giá buốt đêm đông
Căn phòng nho nhỏ,gấc nồng du dương
Đôi tim hòa nhịp yêu thương
Vô duyên cái hứng,làm tường ngăn đôi
Lại rồi cái nửa dở hơi
Để thương để tiếc,mà ngồi sui tư./

LAN RỪNG
Sườn đông có nhánh lan rừng
Sườn tây gió thổi nửa mừng nửa lo
Không sang sợ lỡ chuyến đò
Còn sang mắc bối tơ vò chiều hôm./

ĐỪNG
Đừng đồn tôi dại cho em
Vì yêu nên thoáng,ai thèm ngu ngơ
‘Đố ai hay hết chữ ngờ’
Thật lòng cũng muốn giả vờ ngây ngô./

CÁI THÈM
Sáng khôn dễ hiểu cái thèm
Thời trong no ấm cái thèm vu vơ
Có chăng cũng mắt thèm vờ
Đói rồi mới thấy,thèm khờ mênh mang
Để thèm trăm ngả ngổn ngang
Thế gian ôi khổ,kẻ mang cái thèm./

PHẢI ĐÂU
Phải đâu riệu mới mềm môi
Phải đâu thế sự làm tôi mềm lòng
Thấy người phận hẩm long đong
Thời sang giúp đỡ thật lòng đâu gian./

XIN ĐỪNG
Khi sinh vốn đã kém may
Nhà nghèo khiếm khuyết loay hoay dòng đời
Gặp người hào hiệp thảnh thơi
Mong dang tay phúc,cợt chơi xin đừng./

NỖI LÒNG
Thi nhân- lắm mộng nhiều mơ
Vấn vương nghệ sĩ là khờ gian nan
Thanh nhàn ghé bến giầu sang
Cùng thuyền thi sĩ cơm chan thơ lòng
Gối đơn chiếu nửa phòng không
Bối đời chỉ vướng đèo bòng đa mang
Chiều chiều hối hả ngổn ngang
Đêm đêm lỡ hẹn dở giang tơ tình
Xin thông hiểu nỗi ấy mình
Vì dòng cảm hứng dập dình để ra
Đừng hờn giận cả thơ ca
Kiếp xau còn có,nguyện là đền ơn./

LỠ ĐỘ
Đường xa,trưa nắng oi nồng
Kìa ai lỡ độ xách bồng con thơ
Xe bon còn chỗ em nhờ
Mũ anh có một,đành lờ vượt qua./

BA VƯƠNG
Xin đừng kẻ ở người về
Để chăn gối đệm bộn bề nhớ thương
Tí cưng thao thức canh trường
Chạnh lòng gió thổi,ba vương tơ tình
Bên hàng dậu nhỏ trúc xinh
Mát thay mía ngọt nhủ mình ngả sang./

BẮT ĐỀN
Hẹn mà sao chả thấy ra
Trăng nghiêng lẻ bóng,ngã ba đợi hoài
Sương buông ướt cả bờ vai
Chậm thì mặc kệ,còn mai bắt đền./

MƯA
Ngoài trời sầm sập mưa mau
Chẩy vào nỗi nhớ,dạ sầu cô đơn
Có con ngõ nhỏ lầm trơn
Chìm trong dòng nước,một cơn mưa rào./

ĂN SAO
Mụ sinh ra chọn từng đôi
Ông tơ se đặt vung nồi làm sao
Duyên người khớp đẹp biết bao
Tình tôi lại cứ thấp cao rối bời
Càng kê càng lệch ai ơi
Hay nhầm nửa ấy,hỏi người sao đây
Có thương lắn chỉnh rìu tay
Kẻo cơm canh sống,trỗi ngày ăn sao./

NHỚ
Thăm vườn nhà đại thi hào
Quan đồ sinh dưỡng,truyện bao ly kỳ
Phong ba dồn dập bước đi
Hồng nhan dâng lệ đẫm mi thúy Kiều
Phải chăng đó một chữ yêu
Thúc Sinh-từ Hải,sớm chiều đa mang
Heo may giải nắng mơ màng
Gợi tình duyên nợ nhớ chàng nguyễn Du.

AI MANG
Gần rừng chẳng được leo cây
Gần nhau sao chả vương dây tơ hồng
Đò đầy đò phải qua sông
Đường xa cách trở,hỡi lòng có hay
Muối răng bến đục chiều nay
Ngượng ngùng để lỡ,lỗi này ai mang./

DANH NHÂN
Văn trương lưu loát mở ra
Đức tài liêm chính bước qua sương mù
‘Họa là’văng vẳng ngàn thu
Xót thương ai oán,nguyễn Du khắc vào
Bình minh giải nắng thanh tao
Bốn phương nhớ đại thi hào danh nhân./

            MƯỜI BA
Ánh trăng mười ba
Vịn vào cành đa
Đường ai ấy qua
Áo mặc mầu hồng
Lòng tôi xao xuyến
Có hay mai đến
Để lại cành đa./

TIẾNG  SÉT
Đêm qua gió núi mưa ngàn
Mình về hạnh phúc ngập tràn con tim
Tay ôm gối mộng bổng chìm
Gật mình tiếng sét,giờ tìm em đâu
Ngoài sân rụng trắng hoa cau
Trầu xanh lỡ hẹn,nhớ nhau ngậm ngùi./

GỐI MỘNG
Bấc về bên đó lạnh không
Bên đây chăn ấm mà lòng tái tê
Vì cơn rét quá vụng về
Chỉ thêu tơ vướng bộn bề xót xa
Năm canh thao thức tiếng gà
Nồng trong gối mộng,để ta dại khờ./

XƯA VÀ NAY
Những vần lục bát ngày xưa
Thành ca dao đã,đón đưa gấc nồng
Bình minh sáng tỏa non sông
Khêu tình thi sĩ vun trồng hôm nay
Ngàn hoa tươi thắm đông tây
Mong cùng nhớ lối cổ đầy rêu phong./

HỌC CHIỀU
Nắng về nghiêng đổ bên tôi
Vai gầy gánh nặng mồ hôi ướt đầm
Yêu thơ tuổi hạc học cầm
Trắc bằng nặn nhẹ thì thầm khó thay
Tóc bông đón gió nhớ thầy
Cái nghèo lỡ bước bao ngày tháng qua
Khác rồi ta lại tìm ta
Học trồng học xới,ươm hoa tô đời
Chăm xanh cái dậu mùng tơi
Để con bướm ấy sang chơi bên nhà
Trang hồng mực tím nở hoa
Bướm về sum họp vườn cà thắm tươi./