ĐỐ AI
Đố ai biết hết tình yêu
Đố ai tính được nó liều đến đâu
Đố ai nói trọn một câu
Mình cùng đoán nhé nông sâu vế nào
Yêu là cay đắng ngọt ngào
Bạn người biết đó,vời vào-văn Thơi./
CÓ LÊN LIỀU
Xấp xỉ ngũ thập mới được yêu
Nhớ nhớ thương thương tím cả chiều
Hỡi người hào hoa chong cảnh ngộ
Duyên tình ý hợp có nên liều./
TUYẾT TRINH
Chiều giăng muối xót cả đồng
Hoàng hôn để mớ bòng bong la đà
Đất khô đợi hạt mây sa
Tuyết trinh có thấu nở hoa mát lòng./
TẾT THANH MINH
Cuối xuân có tết thanh minh
Giữa lòng quân tử chữ tình đa mang
Chuyện đời khi dọc khi ngang
Nén tâm tư lại,cùng trang ngỏ dần./
CẢNH NGHÈO
Cảnh nghèo chả dám tính yêu
Người ta thương mến,lấy liều đủ đôi
Thời gian trách nhiệm cùng trôi
Tới khi tạm ổn gia rồi cô đơn
Bóng chiều lặng phủ thiệt hơn
Gặp em bừng tỉnh những cơn mưa lòng./
HẠT SẦU
Lúc to lúc nhỏ hạt sầu
Nửa trời trống vắng canh thâu ngẹn ngào
Gió lùa cành lá nao xao
Từng con sóng nhỏ,dưới ao quặn lòng./
EM ƠI
Ngày đầu gặp nhau chong hững hờ
Hẹn chơi một buổi thật vu vơ
Duyên tình se lại đâu có biết
Cứ hẹn cứ đến cứ đợi chờ
Khi xa bao điều thầm muốn nói
Lúc gần quên cả,vào rừng mơ
Ánh mắt con tim cùng nhịp đập
Em ơi mình yêu tự bao giờ./
DU XUÂN
Du xuân mình đến Hà Thành
Điểm tâm bánh cuốn nhân hành phi thơm
Chấm chung hương vị gừng răm
Ánh mắt tinh tú xa xăm để rồi
Vào đêm giấc ngủ bồi hồi
Chập chờn hình bóng dạ tôi thương chàng./
Tuyết Chinh.
CHỚ MÀ VÌ THƯƠNG
Có ba bông nhỏ bên nương
Xin em hãy chọn,kẻo vương tơ lòng
Bông đầu hương tỏa mặn nồng
Kế bông cao quí ánh hồng kiêu sa
Còn bông cuối cảnh la đà
Phong trần vùi rập,chớ mà vì thương./
BÊN BỜ SÔNG TÔ
Ánh đèn phố đỏ đợi chờ
Gió cào bóng lẻ bên bờ sông tô
Mưa giăng mấy chiếc ca nô
Băng qua để sóng dậy xô quặn lòng./
CHỈ ĐẸP KHI YÊU
Đi tìm bến đỗ bình yên
Tránh cơn rông tố đảo điên về chiều
Trăm năm chỉ đẹp khi yêu
Bao nhiêu lãng tử đã liều dệt thêu./
NHỚ EM CHÍN
Nhớ em chả biết làm sao
Hai tay móc túi mấy hào thân yêu
Tìm cô hàng riệu buổi chiều
Chén quỳnh nâng trút, mong tiêu sự lòng./
NHỚ
Nhớ khi hai đứa vui đùa
Lồng tay quấn quýt bắt rùa vờn hoa
Dọc ngang bái cỏ la đà
Đến khi đói bụng,chạy ào đi ăn
Bún cầy ngon tuyệt không ăn
Cơm cà gém muối,rau rền nấu canh
Đâu rồi những lúc tung hoành
Chỉ vì thiếu chất,trải mành ngồi xem./
Tuyết Chinh.
TRONG TÚI LỤA
Yêu anh khổ lắm phải không
Vì trong túi lụa chữ đồng còn neo
Bao giờ anh hết cái nghèo
Anh đi mua sắm,em đeo thỏa lòng./
ĐƯỜNG TRƠN
Trời mưa để lại đường chơn
Tình tôi lỡ bước,cố hơn tí nào
Cùng dòng nước đổ về ao
Lựa cơn sóng gió đỡ vào cọc tre./
THỞ THAN
Trời buồn,trời đổ cơn mưa
Gieo vào lòng đất sớm trưa vơi đầy
Dạ sầu liệu có ai hay
Để niềm tâm sự tháng ngày thở than./
BÓNG HÌNH
Xau chưa tới,trước hững hờ
Tình tôi giữa cảnh mập mờ em ơi
Chắp tay khấn phật cầu trời
Chị hằng mau tỏ về nơi bóng hình./
VÌ CÔ HÀNG RIỆU
Vì cô hàng riệu mà anh
Lỡ lần hẹn gặp,trao cành hoa mai
Sầu vương,vương suốt canh dài
Ước chi em bỏ hờn ngoài bờ đê./
MƯA
Ngồi tựa song cửa ngắm hạt mưa
Xa người yêu,đau lẫn tình xưa
Vì sao ta phải dầm mưa
Vai mềm sứ lạ sớm trưa một mình./
Tuyết Chinh.
TÌNH NÀY
Tình này có đến bờ không
Mà sao dạ thấy mênh mông cồn cào
Yêu thương mong nhớ dạt dào
Ngày đêm như chỉ vướng vào cành dong./
BÊN DÒNG NHUỆ GIANG
Nhớ em,nhớ quá em ơi
Nói sao cho hết đầy vơi lỗi lòng
Mình xa để bối bòng bong
Chiều chiều thắt lại bên dòng Nhuệ Gang./
CÁNH BỒ CÂU
Giờ em như cánh bồ câu
Tha phương lẻ bạn,về đâu đường dài
Chân mềm chỉ biết miệt mài
Liệu còn đủ sức ngày mai khôn cùng./
Tuyết Chinh.
THÁNG BA
Người xưa may áo cho chồng
Để trời phải rét trong vòng tình yêu
Tháng ba nay lại bao điều
Nhớ thương xao xuyến,gió chiều em ơi./
KHOẢNG TRỜI
Mưa cùng bấc rải dập dìu
Hoàng hôn buông xuốn,buồn thiu khoảng trời
Nhà bên hạnh phúc vui cười
Lạnh lùng chua xót,em ơi cảnh mình./
EM LÀ-1
Em là một đóa hướng dương
Cho tôi tia nắng vấn vương những chiều
Em là làn gió thân yêu
Đêm hè nâng cánh sáo diều vi vu./
TÌNH
Ý tình chưa có sao hay
Ông Tơ bà Nguyệt khéo bày tình tôi
Buộc cho mỗi đứa một nơi
Ngọt bùi đắng chát,đầy vơi khắc vào./
LỜI NGUYỆN
Đêm nào em cũng nhớ nhung
Vòng tay âu yếm,đó cùng canh thâu
Cầu cho mãi mãi về xau
Những lời nguyện ước bên nhau không rời./
Tuyết Chinh.
MỘT HAI
Chiến tranh còn rất cam go
Phương xa dưỡng sức dành cho nâu dài
Cháo hành ăn nóng một hai
Tinh thần sảng khoái,ngày mai lên đường./
CHUA NGỌT
Xin đừng sống quá thật thà
Phật lòng để lại chiều tà đắng cay
Nghệ thuật một chút cũng hay
Hương đồng chua ngọt sum vầy an khang./
NHẦM HÀNG
Thực lòng đâu muốn em buồn
Vì tình bức bách nên buôn nhầm hàng
Thương nhau chớ để dở giang
Sai rồi sẽ sửa rõ ràng mình ơi./
EM ƠI
Đêm nằm ngẫm phận lệ dơi
Đôi dòng suối lệ tuôn rơi âm thầm
Lăn qua gò má phong trần
Ống tay áo đẫm bao lần nữa đây./
CÀNH TRÚC
Gió về cành trúc rung rinh
Va vào kỷ niệm chúng mình em ơi
Đêm dài bóng lẻ chơi vơi
Một con chim nhỏ giữa nơi lạnh lùng./
CÓI ĐỒNG
Đêm nằm nghĩ phận lệ rơi
Lăn qua gò má tới nơi cói đồng
Ai thêu hạnh phúc mặn nồng
Dưới dòng nước mắt chỉ hồng nhạt phai./
XÓT XA
Đêm dài chăn chở chuyện đời
Eó ne một bể với người em yêu
Gió sương phủ kín lối chiều
Chập chờn hình bóng,bao điều xót xa./
Tuyết Chinh.
SÓNG ĐỜI
Sóng đời xô đẩy hai ta
Tơ chiều se lại chăng qua ánh hồng
Mặc giầu đôi mớ bòng bong
Ý trời đã vậy,thời lòng da mang./
CHÁO CHÍN
Nhìn em ốm dạ xót xa
Trên tay hai quả trứng gà loanh quanh
Bếp hồng cháo chín hương hành
Gừng cay muối mặn ta dành cho nhau./
EM NHƯ
Em như liều thuốc an thần
Lặc tiên thơm mát chỉ cần chút thôi
Tâm can dạ đỡ bồi hồi
Năm canh tròn gấc,tình tôi yêu nàng./
TÌNH NHỎ
Chưa yêu,đâu biết được yêu
Yêu rồi mới thấy những chiều nhớ mong
Ngày đêm tâm sự chất chồng
Muốn ngần than thở,cho lòng nhẹ vơi
Cầu xin nguyệt lão trên trời
Chở che tình nhỏ bớt rơi lệ sầ
XIN GỬI MẤY LỜI
Phải chăng cái bánh mở xem
Dạ yêu tha thiết,nguyện đem suốt đời
Chứng minh chỉ có phật trời
Em ơi xin gửi mấy lời tự tâm./
TIẾNG VE
Mong duyên đẹp xinh
Dâng khúc tâm tình
Đợi hè phân minh
Dẫu thu xơ xác./
LỠ HẸN
Thôi đành lỡ hẹn từ nay
Nén lòng cầm vậy,tỏ bầy cùng ai
Người ta đâu có đoái hoài
Một bông cỏ dại nở ngoài xườn đê
Chiều vàng thu bóng tái tê
Sương mờ buông xuống nối về đầu thôn./
HOA TRÁI VỤ
Tôi sinh vào cuối mùa đông
Bấc cào lầm giá cảnh đồng chờ xuân
Bốn bẩy năm ấy một lần
Đóa hoa trái vụ phong trần tặng em./
EM LÀ-2
Em là chăn ấm cơm no
Vắng em đói rét dầy vò thân anh
Em như biển rộng rừng xanh
Em về khí hậu mát lành tình quê.
TIẾNG GỌI TÌNH YÊU
Nghe theo tiếng gọi tình yêu
Trỗi niềm khao khát,tính liều một phen
Rù rằng việc đó chưa lên
Cố tròn trách nhiệm đôi bên thuận hòa
Để tình với nghĩa mặn mà
Nới vòng hạnh phúc một nhà tươi vui./
BỐI RỐI TRÊN CẦU
Chiều nay vẫn giống chiều xưa
Thì thầm ngọn gió chong mưa ngọt ngào
Khác rằng nụ thắm đã trao
Còn thân gầy guộc rơi vào đêm thâu
Trăng thanh bối rối trên cầu
Tình yêu đùa rỡn mái đầu pha sương
Thắt lòng quặn sóng vấn vương
Tả tơi phiêu dạt nhụi hương lộc bình./
VẦNG TRĂNG NỌ
Tưởng vầng trăng nọ vương tơ
Ngờ đâu một chút lẳng lơ non bồng
Cho hoa nở muộn mặn nồng
Giật mình tỉnh giấc giữa đồng bơ vơ
Không gian vắng lặng như tờ
Tuyết trinh có thấu cảnh giờ xót xa./
CÁC ĐỒNG CHÍ ƠI
Mười ba năm học qua rồi
Thầy-Cô,bạn của một thời thân thương
Chia tay tiếp bước lên đường
Tòng quân giữ nước,biên cương điệp trùng
Trên đầu sao sáng hiếu trung
Thao trường rèn luyện trí hùng non sông
Chung tay lắm trắc cờ hồng
Anh em đùm bọc,các đồn chí ơi./
GIỜ NGHÈO
Giờ nghèo ai thích mà yêu
Nén tâm tư lại sớm chiều đa mang
Chúc người hạnh phúc giàu sang
Chớ vì tôi để dở giang chuyến đò
Rồi đêm chớp bể sóng to
Vỗ về bến đục thân cò cũng quen./
ÂM THẦM
Thôi đành cái số hẩm hiu
Trái ngang đi mót tình yêu của người
Dù dằng cánh héo cánh tươi
Âm thầm đón nhận đâu lời oán than./
TỈNH LẠI ĐI EM
Xin đừng buông thả lẳng lơ
Có chồng sao vẫn mập mờ tiếp trai
Tình yêu cứ rối gian hoài
Bao nhiêu nữa đủ,hàng dài-đó em.
MỐI TÌNH HỒNG
Dằn lòng cơn khát ngủ say
Bỗng lê thị chín lung nay gấc nồng
Hẹn trao một mối tình hồng
Niềm tin thổn thức sang sông đợi chờ
Chiều vàng để nắng bơ vơ
Tuyết trinh theo gió hững hờ dối gian./
ĐEM VÀO KỶ NIỆM
Đem vào kỷ niệm nhuộm mầu
Xau đêm tan mộng nhớ nhau khôn cùng
Phong ba cách trở ngàn trùng
Oàn mình một nửa giữa vùng hoang xơ./
MỘT KÊNH
Lếu em không tính thiệt hơn
Anh đây nguyện gánh những cơn mưa rào
Rù cho sấm chớp gầm gào
Ầm ầm thác đổ,khơi vào một kênh./
VẪN GIỐNG NGÀY XƯA
Yêu nhau vẫn giống ngày xưa
Tại người chả để sớm trưa yên lòng
Nên giờ nó rối bòng bong
Tình nam nghĩa bắc chân trong chân ngoài
Thời gian chăng đó còn dài
Chiều thu bóng ngả kìa ai đêm buồn./
NGỎ TÌNH
Tứ thất xuân ấy ngỏ tình yêu
Bối tơ trăn trở trong nắng chiều
Tìm người tri kỷ hàng đêm mộng
Lung linh ánh ngọc hồn phiêu riêu./
BẾN ĐÒ XƯA
Qúy tỵ đây rồi,quí nhân đâu
Bến đò xưa dấu bóng cây cầu
Chiều thu nắng vội về tổ ấm
Ngổn ngang giữa dạ một nỗi sầu./
LỐI TIẾC
Khi bút còn mực
Chờ em chả tới
Viết bản tình ca
Tới khi chiều tà
Ngòi mực đã đuối
Một nét trăn trở
Đêm dài hối tiếc./
CHỌN ĐỜI
Này em lê thị chín ơi
Bao nhiêu nữa đủ cuộc chơi bụi bờ
Thị Mầu mang tiếng lẳng lơ
Tôn em bành tổ vẫn chưa thỏa lòng
Còn nàng thị Hến lộn chồng
Bắc thang tìm đến bệ rồng phục em
Vì tình ta đã thân quen
Rừng chân anh tới bên em chọn đời./
TIẾNG TRÀY NĂM XƯA
Tiếng trày giã gạo trong đêm
À ơi cái ngủ êm êm đan vào
Tầu bay gầm sé trên cao
Lòng bà chăn ấm hàng rào quanh tôi
Hiên ngang cha đứng đỉnh đồi
Bình minh mẹ đón sáng rồi bạn ơi./
CHƯA YÊN
Bốn dư nhìn bóng sế chiều
Dạ còn trăn trở mấy điềuchưa yên
Ước giờ gặp được nàng tiên
Nâng đôi cánh mỏng,khắp miền thảnh thơi./
CỎ MAY
Cỏ may đứng ở ven đường
Níu chân ru khách,để vương một chiều
Biết rằng vải gấm chả yêu
Nhưng lòng ngưỡng mộ,tính liều một phen./
NGÂU QUÝ TỴ
Ngưu lang trinh nữ nay bao tuổi
Duyên nồng thắm thiết mãi khôn nguôi
Xối xả những trận tình ân ái
Ngõ nhỏ gò cao ngập sũng rồi
Vẫn biết cuối tuần nhiều lưu luyến
Nhè nhẹ một chút để đường tôi./
CÓ KHI NÀO
Bây giờ nhụy thắm ân tình
Có khi nào đó chán mình bỏ dơi
Trở về vườn cũ vui tươi
Để tôi già héo giữa nơi lạnh lùng./
NẾU THƯƠNG
Nếu thương yêu giữ cho nhau
Bằng không buông thả đành sầu biết sao
Mình ơi con cá dưới ao
Những mong cẩn thận kẻo vào lưới vương./
CỒN CÀO
Giờ đây nỗi nhớ cồn cào
Thực tình chả biết làm sao cho lòng
Hoàng hôn ghé bến phập phồng
Mặt trời đang xuống mớ bòng bong kia./
SẦU THÂU CANH
Lúc to lúc nhỏ hạt sầu
Nửa trời trống vắng canh thâu ngẹn ngào
Gió lùa cành lá nao xao
Từng cơn sóng vỗ khắc vào lòng đêm./
XÓT XA
Con tim ngẹn thở vì yêu
Sao mày lại thế,đốt chiều nhớ thương
Liệu người bên đó có vương
Mà mình ôm cả canh trường xót xa./
TẢ TƠI CÕI LÒNG
Ôi lê thị chín vườn trong
Dạ đang thèm khát vén rong nhẩy vào
Tưởng rằng trái mọng thanh tao
Giúp ta hạnh phúc ngọt ngào đắm say
Bình tâm nghĩ lại tháng ngày
Cớ sao đùa rỡn tình này em ơi
Phải đâu cánh bướm rong chơi
Chiều vàng em để tả tơi cõi lòng./
TÂM TƯ RỐI
Tâm tư rối lộn tứ bề
Lời khôn đâu mất,vụng về đơn côi
Em buồn,em giận tình tôi
Thương nhau xin chớ để dơi lệ sầu./
TỰA VÀO NHAU
Hai mảnh đời ngiệt ngã
Ngả tụa vào vai nhau
Lỗi đau chồng lỗi đau
Ước ngày xau hạnh phúc
Hướng thiên lời cầu chúc
Khổ tận hồi cam lai
Mong xuân đáo duyên hài
Hỷ vô phòng hoa trúc./
BỐI TƠ LÒNG
Chiều chiều thắt bối tơ lòng
Niềm tin huy vọng phập phồng lo âu
Tình tôi bén rễ ăn sâu
Có hay xin để một câu an lòng.
BỐC CHÁY
Nửa chăn nửa chiếu nửa giường
Nửa đêm bốc cháy nửa đường phiêu riêu
Qua mơ hạnh phúc bao nhiêu
Nay còn kỷ niệm đăm chiêu quặn lòng./
MỚ TRÁI NGANG
Cái nghèo đèo mớ trái ngang
Cho tôi vướng phải đa mang một đời
Thôi đành phận hẩm ai ơi
Mong người thương nhớ,tới nơi sang giàu./
ĐÔI LỜI
Nhớ cây nhớ cảnh nhớ người
Một nhời chị cả đôi lời chị hai
Luồn kim xe chỉ miệt mài
Bao giờ mới được thưởng tài vá may./
LÀM THÊM
Xin đừng vội đổ tiếng tham
Cũng vì cái thiếu,mới làm chút thêm
Thân này mòn mỏi trong đêm
Chỉ mong cơm áo ấm êm những chiều./
MƯỜI SÁU
Qua rằm mười sáu trăng treo
Nỗi niềm thương nhớ trôi theo không lời
Hỡi người thân mến đó ơi
Tình yêu sức mạnh trống trời đâu em./
BUỒN KHÓ NÓI
Một buồn vì chuyện gia đình
Hai buồn cho mối tơ tình mong manh
Ba buồn cái nỗi học hành
Bốn buồn túng thiếu vây quanh chẳng chừa
Năm buồn tiếng sấu đong đưa
Sáu buồn tri kỷ lại vừa đi xa
Bẩy buồn khó nói hết ra
Thôi đành nhẫn lại để nhà yên vui./
SỐ ĐỊNH
Bên nhau ta mới được vui
Đó là cái số định rồi ai ơi
Xin đừng trốn tránh mệnh trời
Để cho hai đứa cả đời xót xa./
MỐI TÌNH ĐẸP
Đất trời rộng mênh mông
Sao giờ thấy nhỏ hẹp
Ấp ủ mối tình đẹp
Mà lòng lại hoang mang
Lẽ nào kiếp dở giang
Ôm chọn mình cho đã./
MƯA NGÂU
Em ơi tháng bẩy mưa ngâu
Phải chăng trời thử gieo sầu cho ta
Đưa tay anh dắt em qua
Bốn bề non nước xây nhà thủy chung./
VẬT BÁU
Em là sứ giả hòa bình
Vợ hiền vật báu của mình anh thôi
Xin đừng tính toán xa xôi
Thu về đêm xuống,một đôi nhân tình./
VẦNG TRĂNG MƠ
Người yêu khéo nói ngọt ngào
Tôi yêu trân chất kéo vào đầy sân
Má hồng em tủi mấy lần
Liệu còn vương nữa,hỡi vầng trăng mơ./
ĐƠN XƠ
Thà làm nô lệ tình yêu
Ươm tơ dệt vải dưới chiều đơn xơ
Ông hoàng trong cảnh hững hờ
Cung tần mỹ nữ kẻ chờ người mong./
NGƯỜI CHONG MỘNG
Một thời chỉ vướng tơ lòng
Thắt ngang chăng phải má hồng yêu thương
Phong ba xô đẩy khó lường
Đón người chong mộng canh trường ngổn ngang./
ĐÁNH THỨC CÁNH CHIM
Đêm dài cá sấu ngậm ngùi
Rạng đông mờ tỏ bồi hồi nhắn tin
Không gian ngon gấc lặng im
Nhớ thương đánh thức cánh chim trên ngàn./
ĐỪNG ĐÙA
Xin đừng đùa với tình yêu
Con ong chăm chỉ sớm chiều hoa ơi
Phải đâu cánh bướm rong chơi
Một ngày tích tắc một thời qua mau./
TUỔI XẾ CHIỀU
Bốn năm mươi tuổi xế chiều
Dạ còn trăn trở rất nhiều về yêu
Sóng đời xô đẩy bao nhiêu
Rào kia muốn sé phân điều thực hư./
LÁ RÁCH CHE ĐẦU
Gặp nhau trong một buổi trưa
Che đầu lá rách tạnh mưa bóng tà
Tay nâng,tay dắt vào nhà
Yếm đào-áo ướt cởi ra hong cùng
Bập bùng ánh lửa khêu chung
Oàn mình tỉnh giấc,mung lung tiếc thầm./
CHÂN TÌNH
Chân tình nhuộm đỏ chiều nay
Lẽ nào mình đắm,mình say một mình
Xin trời một sợi tơ xinh
Xin em cho trọn mối tình vắt vai./
RA KHƠI
Chiều vàng vượt sóng ra khơi
Bên tình bên nghĩa đầy vơi cây sào
Phong trần tứ phía gầm gào
Hoàng hôn sâu thẳm trùm vào bến mơ
Niềm tin thắp sáng đợi chờ
Quyết tâm thắng lợi trong cờ hân hoan./
Ứ LÀM BỒ
Ứ tôi chả thích làm bồ
Vào vai diễn ấy chạy xô rã rời
Tình chồng nghĩa vợ sáng ngời
Thủy chung hạnh phúc xuốt đời bên nhau./
SỨ GIẢ HÒA BÌNH
Em là sứ giả chân tình
Một tia nắng mới,một bình nước trong
Xin em đón hiểu cho lòng
Để mùa xuân tới cánh hồng sinh tươi./
CẦN VẬY KHÔNG
Tình yêu không thích thật thà
Nửa chua nửa ngọt mặn mà nhớ thương
Vợ chồng chung gối chung giường
Nhiều khi tính toán đo lường từng phân
Ôi thay một cảnh hồng trần
Người ơi chuyện đó,có cần vậy không./
DƯỚI HÀNG SẦU GIÊNG
Em ơi nỗi nhớ cồn cào
Cái duyên tình ý vướng vào canh thâu
Màn sương buông xuống mái đầu
Trăng khuya mờ tỏ dưới hàng sầu giêng./
SAO VẮNG
Đâu rồi giây phút bên nhau
Đâu rồi cái véo với câu ấm lòng
Giờ này em nhớ tôi không
Ở đây sao vắng nỗi mong gió ngàn./
CÓ PHÉP TIÊN
Em là chỗ dựa tinh thần
Vắng em nỗi nhớ tần ngần sục sôi
Tâm can phèo phổi bồi hồi
Mắt trông dạ đợi đứng ngồi không yên
Em về như có phép tiên
Đất trời biển lặng,gió hiền trăng thanh./
SAO XA
Mình em ngồi ngắm sao trời
Tháng năm gió lộng bồi hồi nhớ anh
Xa xăm hình bóng quê nhà
Có người yêu quí thật thà dễ thương./
Tuyết Chinh.
TỘI TÌNH
Sóng đời xô đẩy hai ta
Duyên chiều se lại chăng qua ánh hồng
Mặc giầu đôi mớ bồng bong
Ý trời đã vậy,thời lòng đa mang./
GỌI MÌNH
Gọi mình chả thấy mình thưa
Tay cầm điện thoại đong đưa lệ sầu
Gạt qua gò má tìm nhau
Mình ơi giờ ở nơi đâu bao-về./
TRÁCH AI ĐÂU
Có hờn dám trách ai đâu
Mong người hạnh phúc qua cầu thảnh thơi
Nỗi buồn cứ để sẽ vơi
Lục bình hoa tím về nơi ao tù./
NGÓNG TRÔNG
Em hờn em giận chồng con
Bây giờ sang sứ có còn về không
Đường xa cách chở núi sông
Giàu sang tô điểm má hồng gót chân
Quê nhà sương gió tảo tần
Nắng mưa một gánh xoay vần ngóng trông./
TRẢ NGƯỜI
Gửi hồn theo gió theo mây
Bay về bên đó sum vầy người yêu
Còn đây những buổi sớm chiều
Tấm thân nợ nghĩa bấy nhiêu trả người./
HỒN VÍA
Sác giờ thơ thẩn nơi đây
Ba hồn chín vía đang bay phương nào
Gặp người thương nhớ thời trao
Còn không cứ để tan vào mây xanh./
Ở BÊN NHAU
Bây giờ ta ở bên nhau
Sao không tính toán trước xau hả mình
Lúc nào cũng mải phân minh
Bóng đêm hờ hững gió tình nổi trôi./
ĐỪNG ĐỂ RẠN
Xin đừng để rạn tình yêu
Vì yêu ta đã phải liều bấy nay
Mong cùng nhau vá cho tầy
Chớ để vện nhỏ,mai ngày rách toang./
PHƯƠNG ẤY
Nhìn về phương ấy mênh mông
Ngóng tin biền biệt quặn lòng yêu thương
Nửa tình cháy-giọt sầu vương
Lục bình thả xuống đêm trường quấn trôi./
TRANG KỶ NIỆM
Đêm dài chăn chở chuyện đời
Eó ne một bể với người em yêu
Dở trang kỷ niệm mĩ miều
Anh du em ngủ trong chiều vàng thơ./
Tuyết Chinh.
MỘT NẮNG HAI SƯƠNG
Vợ tôi một nắng hai sương
Thân cò lặn lội dặm trường đắng cay
Con ơi khôn lớn có hay
Mồ hôi nước mắt đong đầy vì con./
PHỐ CHIỀU
Phố chiều sống động như mơ
Cho tôi mê mải ngẩn ngơ đi tìm
Một tình yêu nhỏ trong tim
Tuyết trinh mờ ảo,bóng chìm hoàng hôn./
NỬA TRỜI THƯƠNG NHỚ
Đêm nay trời cũng u buồn
Kéo mưa xối xả đầu nguồn về đây
Sông Tô lớp lớp dâng đầy
Nửa trời thương nhớ có hay cho lòng./
HAI KẺ ĐÁNGTHƯƠNG
Hai kẻ đáng thương giữa dòng đời
Đắm mình dưới hàng lệ tuôn rơi
Tình ơi cớ sao mày đến muộn
Yêu rồi ngang trái lại đầy cơi./
CHÚC EM
Chúc em mã đáo thành công
Khải hoàn thắng lợi,non sông tự hào
Tình quê hương lúa dạt dào
Mong ngày hội ngộ cùng vào dựng xây./
CHIẾN TRƯỜNG-A
Ra ngoài cuộc sống tranh đua
Về nhà xây đắp kẻo thua,thế rồi
Tâm đồng ý hợp rối bời
Nghĩa tình dang dở những lời chia ly
Đèo ngang nóng bỏng lối đi
Chiến trường ác liệt,thôi vì tương lai./
VÒNG TAY HÔM NÀO
Xin đừng nói vậy em ơi
Lòng anh chua xót rối bời có hay
Ngày đêm mong hợp đong đầy
Gối đầu êm ái vòng tay hôm nào./
VÌ YÊU
Trên đời đẹp nhất chữ yêu
Vì yêu anh sẵn sàng liều cho nhau
Để em tới bến sang giàu
Tâm thành ý nguyện bắc cầu em qua./
BAO GỜI
Bao giờ mới được bên nhau
Để cùng chia sẻ những câu thân tình
Chiều vàng kết bóng in hình
Canh khuya thao thức có mình có ta./
NGÀN NỖI NHỚ
Gửi ngàn nỗi nhớ đi xa
Băng rừng vượt biển tới nhà tuyết trinh
Tơ hồng nhuộm nắng chân tình
Mong em tết lại cho mình bên nhau./
MỪNG HÔN LỄ
Xuân về đến hẹn lại lên
Lá trầu xanh thắm,nâng têm vôi nồng
Thành-Đào nay kết duyên hồng
Quan viên hai họ,chúc rồng ngặp mây
Thằng cu kháu khỉnh mai đây
Công thành danh đạt,lộc đầy chan chan
HàThành-Hà Bắc mênh mang
Nghe câu quan họ rõ ràng mười xinh
Trăng lên ngơ ngác mái đình
Trái mùa gió bấc vì tình hai ta./
GIÁP NGỌ TÂY NGUYÊN
Pháo tay vang rộn núi rừng
Quan viên hai họ chúc mừng rể dâu
Nam-Oanh hạnh phúc bắt đầu
Tơ hồng kết chải thắm mầu nước non
Nay xuân tươi đẹp vuông tròn
Sang năm kết trái-cu con chào đời
Quan viên hai họ ghé chơi
Non ton trà thuốc cháu mời quan viên./
XUÂN VỀ TỨC CẢNH
Ất mùi tức cảnh làng Đoan
Gương hồ soi bóng cổng toan mập mờ
Theo hàng ghế đá quanh bờ
Trăng non giếng ngọc vần thơ lưng trời
Đầu xuân vui hội bạn ơi
Trầu têm cánh phượn,chưa lời phân minh
Trong tay lưu luyến sân đình
Sương khuya giã hội-nhớ mình hội xau./
MỪNG THỌ
Xuân về muôn nẻo tưng bừng
Toàn dân Đoan Bái chúc mừng cao niên
Thọ trường sức khỏe vô biên
An khang thịnh vượng đoàn viên gia đình
ẤT mùi tươi thắm thanh bình
Gìa vui tuổi hạc,trẻ xinh lộc nhiều./
MƯỜI SÁU
Tưởng rằng mười sáu trăng tròn
Ngờ đâu mười sáu vẫn còn đơn côi
Hai vầng chân chất lên rồi
Sếp tình sao cứ đứng ngồi ngẩn ngơ
Để duyên với phận hững hờ
Nửa lòng bên nớ đợi chờ chiêm bao
Nhành xuân thôi thúc vườn đào
Diêu bông mấy lá ép vào trang thơ./
CHÚC XUÂN
Xuân về gõ cửa bên thềm
Hoa đào chum chím diệu mềm môi xinh
Nâng niu một khúc tâm tình
Chúc ông-bà khỏe,gia đình an khang
Ất mùi tươi thắm rộn ràng
Nắng mưa hòa thuận mùa vàng bội thu./
VƯỜN NHÀ BÊN
Nhà bên vườn ấy bỏ hoang
Đất khô nụ héo mùa màng xót xa
Đương kỳ chính vụ đơm hoa
Nghĩa tình hàng xóm,muốn qua tưới dùm
Bờ ngang cỏ mọc um tùm
Tắt đèn tối lửa mình đùm bọc nhau
Đẹp cho vườn trước ruộng xau
Cùng làng nước cả đi đâu thiệt phiền./
ƯỚC LÀ
Ứơc là giọt nước khắp nơi
Ứơc là bánh ngọt dâng mời sẻ chia
Cho ai đi sớm về khuya
Giữa đường lỡ hẹn,nắng trưa mát lòng./
PHONG CẢNH HỮU TÌNH
Xuân về phong cảnh hữu tình
Mười năm trăng tỏ sân đình xôn sang
Vườn hồng em ngỏ mênh mang
Hương thơm dào dạt đường sang rối bời
Đâu rồi cái dậu mùng tơi
Để con bướm trắng lấy nơi tình cờ./
KÌA
Kìa đôi cánh mỏng hững hờ
Gợi thầm hương sắc vẫn chờ bướm ong
Dặm trường vấp phải cơn dông
Uà vào vườn thị,dáng hồng tả tơi./
LỜI CHÚC ĐẦU NĂM
Chúc xuân quý tỵ đến thanh tao
Chúc thầy bách niên đồng giai lão
Thỏa trí tang bồng ươm hướng nghiệp
Lớp lớp cánh hồng mãi bay cao./
TÌNH QUÊ
Sế trưa con tới nhà thầy
Tiết trời se nắng,nồi đầy cơm qua
Lo con đói bụng đường xa
Mua sườn thêm bún đậm đà tình quê
Hương xuân theo bước con về
Hoàng hôn để lại bốn bề đèn hoa./
VÌ SAO
Vì sao vô cớ đợi chờ
Lung linh ánh ngọc thẫn thờ con tim
Trăng vàng mê mải ngóng tìm
Muốn cùng bay nội bổng chìm cớ sao./
ĐA TÌNH ƯỚM HỎI
Trần gian vốn trọng chữ tình
Ngã ba biển báo,hỡi mình tính sao
Bên là cơm áo ngọt ngào
Bên niềm sảng khoái dạt dào như mơ
Còn bên hạnh phúc đợi chờ
Đa tình ướm hỏi bao giờ thủy chung./
TÌNH CHÀNG Ý THIẾP
Tình chàng ý thiếp nghĩa mặn nồng
Xuân về lộc nẩy sợi tơ hồng
Bảo truyền đem trao thời vương vấn
Kỷ niệm có hay lựa đẹp lòng./
ĐI DÂU
Chiều rồi còn muốn đi đâu
Cô đơn nên phải qua cầu mà thôi
Một trang kỷ niệm đầy vơi
Tâm can chua xót theo người đa mang./
CỚ SAO
Cớ sao lại lấy vợ hai
Phải chăng vợ cả để hoài rầu đơn
Vợ hai như dốc đàng trơn
Thoáng tôi chút kỷ muốn hơn thời liều
Lẽ nào được sớm muốn chiều
Là bông huê đẹp mang nhiều nhị hương./
CHUYẾN ĐÒ
Cùng nhau qua một chuyến đò
Lắng nghe tâm sự tơ vò rối den
Ngỡ như kiếp trước thân quen
Kiếp này gặp lại để đem bù trừ./
CHIẾC TRỐNG BỎI
Muốn thêm chiếc trống bỏi đây
Đem về ôm ấp khớp tay vừa lòng
Bõ công trần thế đèo bòng
Bùng bung tình tính cơm bong tiếng trầm./
TRỜI HANH
Vai gầy gánh cả trời hanh
Vườn hồng đương độ lộc cành héo tom
Kìa ai xao lãng chăm nom
Giọt sương giầu lể chiều hôm mơ màng
Xót thay nghĩa xóm tình làng
Trăng thanh cửa mở muốn sang tưới dùm./
GỬI NGƯỜI NỘI CHỢ
Gửi người nội chợ mấy nhời
Chủ nhân ẩm thực,dựa thời tùy cơ
Mầu hương đúng đủ ướp chờ
Nấu xào dinh dưỡng bột xơ cho vừa
Nhiệt hàn dược tính theo mùa
Hè sang chất mát canh chua cá đồng
Gừng tiêu ớt để chiều đông
Âm dương hòa thuận má hồng đón xuân./
GIÊNG CHÚT
Em là quản trong nhà
Anh là ông chủ thật thà không quân
Ở ăn đi đứng áo quần
Em lo chu đáo vốn ngần xa hay
Luồn kim xe chỉ vá may
Anh xin giêng chút cho cây xanh cành./
SỨC SỐNG
Ơn thầy đã bắc cầu kiều
Tận tâm bồi dưỡng,tình yêu gắn liền
Bạc vàng sức sống mọi miền
Tai ương nhờ cậy,có quyền tầu xiêu
Giầu sang đó đáng bao nhiêu
Nghèo thời tất cả bấy điều khó khăn
Mồ hôi nước mắt cùng lăn
Hỡi người còn nhớ,bác dăn năm nào
Chúng ta hãy sống thanh cao
Lá lành lá rách đan vào che mưa./
TÌNH KHÓ NÓI
Gặp nhau chong ánh lửa hồng
Ngàn lời muốn nói,phập phồng con tim
Không gian như cố lặng im
Bẻ cành tước lá sới tìm vu vơ
Phải đâu mây gió hững hờ
Vì tình khó nói,muốn nhờ trăng thanh./
BẰNG
Từ khi tôi đón em về
Cũng vì kinh tế,đổi nghề làm ăn
Sớm khuya mưa nắng mỏi mòn
Kiếm cơm lo áo trẻ tròn tình cha
Hôm nay bất cẩn xẩy ra
Lỗi vi phạm nhỏ,thế là xa nhau
Ba mươi ngày tới dãi dầu
Bằng treo xe nghỉ,tiền đâu vợ chờ./
CHIỀU TÀ
Chiều tà ta tựa vào nhau
Đừng gieo cay đắng,giọt sầu đa mang
Đêm đông sương lạnh rừng hoang
Ánh đèn leo lét lần chàng cầu may
Trúc đào quán dốc có hay
Gió đưa nhè nhẹ,cảnh đây hương nồng./
TRÊN DƯỚI ĐỒNG LÒNG
Dưới nghe rõ tiếng trên không
Đến giờ dũng sĩ,đồng lòng tiến thôi
Đánh như xưa chiếm đỉnh đồi
Điện Biên lòng chảo liên hồi úp lăn./
NGOAN RỒI
Bây giờ anh đã ngoan rồi
Còn em xin chớ đứng ngồi với ai
Nhớ nhau nén lại chờ mai
Khi về nó nở một hai bông vàng./
MẮC HÀO
Đông về hề đã đi xa
Gối đơn giường lẻ cảnh nhà phòng không
Bếp than nhe nhóm lửa hồng
Chị hằng lơ lửng giữa đồng ngô xanh
Vườn khuya một chú vàng anh
Mối tình dang dở loanh quanh mắc rào./
KHÁC HỌ KỲ GHÊ
Ôi người khác họ kỳ ghê
Hẹn đâu mà tới,lối về cùng nhau
Qua đò biết bến nông sâu
Cứ gieo trăng gió những câu bổng chìm
Sương chiều vội với cánh chim
Để hoàng hôn lại,con tim lẻ sầu./
CẦU MONG
Cầu mong mau hết lo tiền
Cho em sớm được vợ hiền bên anh
Sum vầy dưới mái nhà tranh
Bắt sâu nhổ cỏ trung quanh vườn hồng./
Tuyết Chinh.
XIN ĐƯỢC VÀI LẦN
Nhiều khi vô cớ lình xình
Mong bên đó hiểu,dúp mình được oai
Biết rằng không thể kéo dài
Mỗi năm xin được một vài lần thôi./